Những con chim calăng ở phương nam

09:07 14/05/2013

PHẠM TẤN HẦU

Tình yêu luôn là một huyền thoại và lịch sử kể qua câu chuyện Huyền Trân.
Và giống như một người mù
Tôi trở lại quê hương dưới mùi thơm của hoa nhài.
                        P.NERUDA

Ảnh: internet

Những con chim calăng hót ở phương nam
Làm ấm trái tim ta
Khi hòa cùng điệu lý

Nước non ngàn dặm
Không đổi lời ca dao
Không đổi một tiếng ru hời
Cho gươm giáo

Ta không đi với sắt thép lạnh lùng
Của ngươi. Với khoá xích han rỉ
Làm thương tích cả mùa xuân

Ta không đi với đám cận thần
Gom đủ áo mão xênh xang
Vào xó góc vinh quang. Như thương lái
Gom thứ hàng hoa

Ta đi với manh áo lụa
Cùng vẻ đẹp khôn nguôi
Của trang huyền sử
 
Như gió
Nhẹ nhàng mở ra một mùi hương
Trầm quế
Ngậm đầy trong tiếng hót
Của những con chim ca lăng
Ở phương nam
Xa tắp
 
Này đây, những đất đai ân cần
Đánh thức từng hạt giống
Như đánh thức nhịp đập nào
Trong trái tim ta

Này đây những đền đài bí ẩn 
Những bậc cấp nâng niu
Manh áo lụa lạc loài
Như nắng sớm mai
Nâng niu tháp cổ

Này đây gạch nâu
Xếp trên gạch nâu
Khít khao từng cặp
Của yoni và linga
Và thời gian
Là câu chuyện kể

Ta vốn là đứa con dòng mẹ
Dành cuộc đời cho hát ca
Vì đó là điều luôn chia sẻ được
Kể cả khi đau đớn phân lìa

Ta theo những dòng sông nàng Apsara
Vừa tắm gội
Để đổ dồn về nhảy múa
Cho những lễ hội
Tắm đầy khát vọng
Của tháng năm
 
Để mùa màng sinh nở
Thêm những nàng Apsara tinh khôi
Quay cuồng trong vũ điệu mới
Quay cuồng và bay đi
Manh áo lụa của ta
Yêu kiều trong gió
Phương nam

Và đất đai lại được tẩy trần
Trong lò nung gốm
Như màu da ta nhuộm nắng phương nam
Và tiếng hát ta
Vang đi
Thanh bình trong lời chim
Những con chim ăn mía ăn trái thanh trà
Ăn mùa dâu đất
Ăn hết cả trái tim ta

Để tình yêu
Luôn được trở về
Trong huyền thoại mới.


(SDB8/3-13)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương

  • Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang