Năm mới là thời điểm của những tiệc tùng liên miên. Hội họa từ lâu đã rất quan tâm tới chủ đề này. Hãy cùng nhìn lại những bữa tiệc linh đình, nổi tiếng nhất trong lịch sử hội họa.
Bức “Bữa tối cuối cùng” - danh họa người Ý Leonardo da Vinci vẽ cuối thập niên 1490
Bức tranh nổi tiếng và đã trở thành kinh điển của hội họa, khắc họa Chúa Jesus dùng bữa tối cuối cùng với 12 tông đồ ở Jerusalem. Câu chuyện này đã trở thành một đề tài lớn trong hội họa kể từ giai đoạn đầu của đạo Thiên chúa, nhưng chỉ có bức “Bữa tối cuối cùng” của Leonardo da Vinci là nổi tiếng và trường tồn cùng với thời gian.
Chúa ngồi ở vị trí trung tâm trong một tư thế khiến người ta liên tưởng ngay tới cảnh Chúa bị đóng đinh trên cây thánh giá, ngài dường như tách biệt và sắp biến mất. Ngài ngồi đó, tiên tri rằng một trong những tông đồ của mình sẽ phản bội.
Judas, kẻ phản Chúa, ngồi ở vị trí thứ 4 từ trái sang, ngả lưng về phía sau và tỏ ra hoàn toàn vô tội khi thản nhiên với tay lấy một mẩu bánh mì. Nhưng cách khắc họa bàn tay của Judas đã được Da Vinci khéo léo thực hiện, trông như thể đầu rắn, nó đã bộc lộ tâm địa của kẻ phản Chúa.
Bức “Bữa tiệc của các vị Thánh” - danh họa người Ý Giovanni Bellini vẽ năm 1514
Những bữa tiệc của các vị thánh thần là một chủ đề thường thấy trong hội họa Ý thế kỷ 16. Các họa sĩ thời Phục hưng thường tự “biên đạo” những bữa tiệc của các vị thần trên đỉnh Olympia.
Bức “Bữa tiệc của các vị Thánh” là một trong những tác phẩm lớn cuối cùng của danh họa Bellini, được thực hiện với sự hỗ trợ của một người học trò về sau cũng sẽ trở thành một danh họa nổi tiếng lịch sử - Titian. Bức vẽ của Bellini được đánh giá là siêu phẩm hội họa, đã hiện thực hóa những nhân vật thần thoại trong những dáng hình cụ thể, sinh động.
Ở góc phải của bức tranh, người ta có thể thấy vị thần của dục vọng - Priapus đang đặt tay lên một nữ thần dường như đang… ngà ngà say. Trong khi đó, Jupiter - vị thần của bầu trời và sấm sét cùng những vị thần khác đang say sưa uống rượu. Trong tranh có sự xuất hiện của những đồ sứ màu trắng xanh của Trung Quốc - mặt hàng quý hiếm mới được mang sang Châu Âu thời bấy giờ.
Bức “Tiệc cưới ở Cana” - danh họa người Ý Paolo Veronese vẽ năm 1563
Bức tranh khắc họa lại bữa tiệc cưới mà Chúa và các tông đồ được mời tới tham dự, đó là một câu chuyện kể về phép lạ của Chúa. Khi Chúa và tông đồ tới Cana thì tiệc đã sắp tàn và rượu đã hết.
Chúa liền bảo những người hầu đổ đầy nước vào các vò, sau đó ngài làm một phép lạ, biến nước thành rượu. Đây là phép lạ đầu tiên trong 7 phép lạ của Chúa.
Bức tranh được thực hiện theo yêu cầu của một tu viện ở Venice, Ý, và nằm trong phòng ăn của tu viện này suốt 235 năm, cho tới khi Napoléon ra lệnh đưa bức tranh tới Paris hồi năm 1797. Khi đó, bức tranh khổng lồ này đã bị cắt làm đôi để có thể tiện vận chuyển.
Bức “Chiến thắng của Bacchus” - danh họa người Tây Ban Nha Diego Velázquez vẽ năm 1628
Nhân vật có làn da trắng xanh trong bức tranh là vị thần rượu Bacchus, vây quanh thần là những “người trần mắt thịt”, người dân lao động vất vả quanh năm. Bức tranh được lấy cảm hứng từ thần thoại, trong đó thần rượu Bacchus mang theo một người tùy tùng xuống trần gian.
Bức tranh khắc họa những người dân lao động vất vả với khao khát được “uống thả phanh” sau chuỗi ngày vật lộn với cuộc sống. Thần Bacchus đã tới và tặng rượu cho những người đàn ông này, trong một khoảnh khắc, thần giải thoát họ khỏi những vấn đề đau đầu trong cuộc sống.
Những người đàn ông vây quanh thần Bacchus còn như đang mời mọc người xem tranh cùng tham gia tiệc rượu với họ. Trong văn học Ba-rốc, thần Bacchus được cho là biểu tượng của sự giải phóng con người khỏi những nhọc nhằn, đau khổ trong cuộc sống.
Bức “Bữa tiệc của Herod” - Peter Paul Rubens vẽ năm 1638
Sách Phúc âm kể lại, vua Herod xứ Galilee thời Đế chế La Mã đã bắt giam Thánh John bởi Thánh đã quở trách Herod vì ly hôn vợ rồi tái hôn với chị dâu Herodias. Trong ngày sinh nhật của vua Herod, Salome - con gái riêng của Herodias đã nhảy múa điệu nghệ trước mặt nhà vua và các khách khứa khiến vua rất hài lòng, thích thú.
Trong lúc say, Herod hứa sẽ tặng cho Salome bất cứ thứ gì cô ta muốn, Salome liền yêu cầu có được… đầu của Thánh John. Herod đồng ý và ngay lập tức cho hành quyết Thánh John trong ngục.
Bức tranh vừa đẹp đẽ vừa khủng khiếp này cho thấy khoảnh khắc Salome nhận được điều mà cô ta mong muốn - đầu của Thánh John được dâng lên trong bữa tiệc. Herodias - mẹ của Salome - tay cầm một chiếc dĩa đang chọc vào đầu thánh John trước ánh nhìn kinh hãi của Herod.
Bức “Gia đình phóng túng” - họa sĩ người Hà Lan Jan Steen vẽ năm 1664
Trong khi những bức tranh khắc họa cảnh tiệc tùng thời Phục hưng thường đưa vào những vị thần hoặc giới quý tộc, thì vị danh họa người Hà Lan lại đưa vào một khung cảnh sinh hoạt gia đình. Bức tranh phản ánh trong đó những ẩn dụ về đạo đức.
Người đàn ông áo đen được cho là chủ gia đình đang tán tỉnh cô hầu gái, trong khi đó, người phụ nữ được xem là vợ ông ta thì mải lấy thêm rượu mà không nhận ra rằng chân mình đang giẫm lên cuốn Kinh thánh. Khúc thịt lợn muối nằm ở tiền cảnh của bức tranh, đáng lẽ là món trung tâm của bữa tiệc đã bị bỏ quên dưới sàn và trở thành đại tiệc cho… chú mèo.
Bức “Bữa tiệc của Belshazzar” - họa sĩ người Anh John Martin vẽ năm 1821
Bức tranh khắc họa quang cảnh hùng tráng đến rợn ngợp ở thành Babylon, nhà vua Belshazzar nhận được một lời sấm truyền viết trên tường (những dòng chữ sáng lấp lánh nằm ở phía bên trái bức tranh), dự báo những điều không lành về sự cai trị của Belshazzar.
Bữa tiệc linh đình mà nhà vua đang tổ chức ngay lập tức bị phủ bóng đen. Trong bức “Bữa tiệc của Belshazzar”, người xem thấy một bầu không khí đen tối, đầy ẩn họa với tia sét lóe sáng “rạch trời”.
Bức “Buổi dã ngoại trên bãi cỏ” - danh họa người Pháp Édouard Manet vẽ năm 1862
Được đánh giá là một trong những bức họa vĩ đại nhất của lịch sử mỹ thuật phương Tây nhưng đương thời, bức tranh này từng bị “hắt hủi, rẻ rúng”, lý do là bởi tác phẩm đã phá vỡ mọi quy tắc về phối cảnh và sự mô tả hình tượng. Hẳn phần lớn những người xem tranh đều tự đặt ra câu hỏi tại sao những người đàn ông ăn vận “đầy đủ” còn người phụ nữ lại khỏa thân; tại sao họ nói chuyện mà không nhìn vào nhau…
Những đồ ăn nằm trong chiếc giỏ mây chỉ gồm hoa quả và một ít bánh mì, tất cả nằm lăn lóc trên bãi cỏ, khiến người ta có cảm giác đây không phải một cuộc dã ngoại thật sự. Điều gây tranh cãi ở bức tranh này tại thời điểm mà nó ra mắt, đó là họa sĩ đã kiên quyết đến với cái mới trong hội họa, từ bỏ những ước lệ, những ẩn dụ, những giáo điều, ông chỉ trung thành phản ánh những thực tế sinh động và trần trụi của cuộc sống hiện đại đương thời.
Nguồn: Bích Ngọc - Dân Trí
Sau nửa thế kỷ miệt mài sáng tác, họa sĩ Lê Hàn đã để lại nhiều tác phẩm có giá trị nghệ thuật, giành được nhiều giải thưởng uy tín. Nhưng nhắc đến sự nghiệp của ông, người yêu hội họa nhớ mãi những bức tranh vẽ chân dung phụ nữ bình dị mà vẫn toát lên vẻ đẹp nội tâm sâu thẳm.
KHẢ HÂN
Trào lưu nghệ thuật nữ quyền luận xuất hiện vào khoảng cuối những năm 1960 với những tên tuổi như Judy Chicago, Miriam Schapiro, Martha Rosler, Barbara Kruger, Hannah Wilke…
Ngày 8-3 tới, triển lãm “Giá Thánh”- một góc nhìn đặc biệt về tín ngưỡng Thờ mẫu của họa sĩ Trần Tuấn Long sẽ được trưng bày tại Bảo tàng Mỹ Thuật Việt Nam. Đây là triển lãm hội họa về tín ngưỡng Đạo Mẫu đầu tiên sau khi được công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.
Say mê nghệ thuật, đi nhiều, vẽ nhiều, họa sỹ Nguyễn Văn Tỵ có nhiều tác phẩm hội họa giá trị, nhiều đóng góp cho sự phát triển của mỹ thuật Việt Nam...
Nếu nói Đỗ Phấn là người nổi bật nhất xét trên khía cạnh vừa vẽ, vừa viết trong giới văn nghệ cũng thấy không ngoa chút nào.
KHẢ HÂN
Nghệ thuật xếp đá là một loại hình nghệ thuật trình diễn được thực hiện qua việc tạo ra sự cân bằng tự nhiên lên trên đỉnh của một viên đá ở nhiều vị trí khác nhau.
Cuộc gặp gỡ của thi ca và hội họa đã là một truyền thống ở các nước Á Đông cũng như ở Việt Nam.
KHẢ HÂN
Julie Mehretu, sinh năm 1970 ở Ethiopia, là một nhà họa sĩ, hiện đang sống và làm việc tại New York.
Nguyễn Sáng vẽ Kết nạp Đảng ở Điện Biên Phủ vào năm 1956, kích thước 112,3 x 180 cm, chất liệu sơn mài. Ngay sau khi hoàn thành, bức tranh đã dấy lên nhiều tranh cãi gay gắt trong giới mỹ thuật.
KHẢ HÂN
Nghệ thuật mandala là một loại hình nghệ thuật tiêu biểu của truyền thống Phật giáo Tây Tạng.
Ngày 14/12, tại Hà Nội, Hội Mỹ thuật Việt Nam tổ chức kỷ niệm 110 năm ngày sinh họa sỹ Tô Ngọc Vân (15/12/1906-15/12/2016) - một trong những danh họa hàng đầu của nền mỹ thuật Việt Nam hiện đại.
Trong các nghiên cứu về danh họa Nguyễn Gia Trí, lác đác có vài nhận xét: Nguyễn Gia Trí chịu ảnh hưởng từ nữ họa sĩ người Pháp Alix Aymé thời cận đại (Mỹ thuật Đông Dương). Vậy Alix Aymé là ai?
TUỆ NGỌC
Robert Rauschenberg sinh năm 1925 tại Port Arthur, Texas, Mỹ, được xem là một trong những nghệ sĩ tiền phong hàng đầu Hoa Kỳ.
PHƯỚC VĨNH
Cách đây tròn 70 năm, năm 1946, họa sĩ Tô Ngọc Vân cùng họa sĩ Nguyễn Đỗ Cung và nhà điêu khắc Nguyễn Thị Kim được Hội Văn hóa Cứu quốc Việt Nam cử vào Bắc Bộ phủ xin vẽ Hồ Chủ tịch.
Victor Tardieu (1870 – 1937) thường được nhắc đến với vai trò sáng lập trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương. Tuy nhiên, sức ảnh hưởng của ông đến hội họa Việt Nam đầu thế kỷ 20 còn sâu sắc hơn thế.
HẠ NGUYÊN
Từ ngày 3/9 đến 12/9, danh họa Nguyễn Đại Giang đã về Huế bày tranh nghệ thuật đảo ngược. Một cuộc triển lãm kỳ thú, và cả những hoạt động của ông cũng góp phần làm cho Huế sôi động: vẽ ký họa chân dung cho công chúng, nói chuyện với sinh viên Đại học Nghệ thuật Huế, tặng cho Bảo tàng Mỹ thuật Huế 3 bức tranh, trong đó có bức “Ca Huế trên sông Hương” thật sự tuyệt mỹ …
TUỆ NGỌC
Có lẽ, trong lĩnh vực hội họa khó có nữ họa sĩ nào hơn được Frida Kahlo trong việc biến nỗi đau thành suối nguồn nghệ thuật.
HUỆ VIÊN
Công án - một phương pháp khai phóng tư duy
Trong các công án Thiền, có rất nhiều cách giáo hóa của các vị chân sư rất phũ phàng, thậm chí điên khùng, nhưng nó lại có tác dụng kì lạ, làm cho học trò kinh ngạc, bất ngờ giác ngộ.
TUỆ NGỌC