LÂM THỊ MỸ DẠ
Người đi rồi để lại bao khoảng trống
In lên không gian
Như từng vệt nắng
Như từng dấu son
Tạc vào thời gian
Dáng người thấp nhỏ
Chiếc ba-toong
Với chòm râu có nụ cười rất hóm
Người không phải là ông tiên, ông già Nô-en
hay ông bụt lành hiền
Người là Nguyễn Tuân không ai nhầm lẫn được
Bao nhiêu khoảng trống Người để lại
Giăng mắc khắp nơi
Như từng vệt bỏng
In lên hình hài Hà Nội
In lên đời tôi
Nỗi hụt đau buồn
Người
- Cậu bé Nguyễn Tuân
- Chàng trai Nguyễn Tuân
- Nhà hài hước, châm biếm Nguyễn Tuân
- Tài tử xi-nê Nguyễn Tuân
- Diễn viên kịch Nguyễn Tuân
- Nhà văn Nguyễn Tuân
- Người yêu nước Nguyễn Tuân
- Ông già Nguyễn Tuân
- Người Hà Nội - Nguyễn Tuân
Khi vắng Người Hà Nội thiếu rất nhiều
Khi vắng Người Hà Nội sao buồn trống...
Và bước chân tôi hẩng hụt
Nụ cười Người đang ở dưới đất sâu
Đôi mắt xanh thấu suốt mọi nhân tài
Không còn nhìn thấy trời xanh Hà Nội
Trên mặt đất chỉ còn bao khoảng trống
Mang hình hài người
In, in, in, in,
Lên mùa xuân
Lên mùa thu
Lên mùa hè
Lên mùa đông
Hà Nội
Những con đường Hà Nội Người đi qua
Bây giờ bàn chân Người đang ở rất xa!
Và chiếc ba-toong
Còn dư âm trên từng phiến đá
Những dấu tròn trên vỉa hè đất bụi
Ở nơi đâu
Người đã đặt dấu chấm cuối cùng
Kết thúc chuyến phiêu-du-đời-Người ngắn ngủi
Bây giờ
Tôi biết
Khi bước chân vào căn phòng bé nhỏ của Người
Những chiếc cốc không môi Người
lạnh giá
Những bức tranh không mắt Người
trống rỗng
Những chai rượu đầy nguyên...
Cứ ngỡ như Người còn sống
Lặng im... chờ ai
Lặng im nhìn...
Có bao giờ Người còn trở lại
Đưa bàn tay bật mở nắp chai
Bàn tay ấy giờ đã xanh cỏ dại
Trái tim đau đã vỡ kiếp thiên tài
Tôi đi qua những con đường thủ đô
Chợt xa xót một giọng cười đã mất
Chợt đau nhức một giọng Người, rất thật
Cuộc đời này ai khí phách như ông
Hà Nội ơi, Hà Nội phố còn đông
Mùi cốm còn thơm, Sông Hồng còn sóng đỏ
Người xa rồi mà hoa đào còn nở
Có thể nào như thế
Có thể nào Hà Nội ơi,
Có thể nào Hà Nội
thiếu vắng Người
chia cách Người
mãi mãi không còn Người
Người Hà Nội -
Nguyễn Tuân ơi!
(SH35/01&02-89)
NGUYEN SU TU
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
ĐÀO DUY ANH
MẪU ĐƠN
Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo từng tham gia Ban Biên tập và thiết kế măng-séc cho Tạp chí Sông Hương. “Một người đi giữa đất trời lồng lộng” nay đã về với cõi mộng mơ vĩnh hằng. Lần trở lại Huế trong dịp Kỷ niệm 35 năm Sông Hương (tháng 6/2018), nhà thơ kể lại nhiều kỷ niệm đẹp một thời gắn bó với anh em Tòa soạn, và gửi cộng tác một chùm thơ. Ban Biên tập trân trọng gửi đến bạn đọc.
Đoàn Mạnh Phương - Phan Trung Thành - Trương Đăng Dung - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Đông Nhật - Mai Văn Phấn - Nguyễn Man Kim - Nguyên Quân - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Duy Từ - Hoàng Vũ Thuật - Lê Viết Xuân - Vĩnh Nguyên - Phạm Trường Thi - Phạm Phương Thảo - Nhật Chiêu - Nguyễn Ngọc Hạnh - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Đạt - Nguyễn Loan - Trần Văn Liêm - Hoàng Xuân Thảo - Ngô Thái Dương
Như một phiên bản lỗi khao khát sự hoàn hảo đầy mâu thuẫn khi không thể buôn một hình bóng đang lấp dần những khoảng trống đời mình, Trần Hạ Vi tìm cách lật tung ký ức để khám phá giữa thiên hà chữ trùng trùng ẩn nghĩa.
VƯƠNG KIỀU
NGÔ THANH VÂN
KHẢ LÔI VIỆT VƯƠNG
LÊ MINH CHÁNH
Nguyễn Văn Thanh - Trần Hữu Dũng - Trần Tịnh Yên - Ngàn Thương - Mai Văn Hoan - Triệu Nguyên Phong - Thiện Ngộ
MY TIÊN
ĐẶNG THANH BÌNH
NGUYỄN THỤY VÂN ANH
ĐỖ KIM CUÔNG (*)
PHẠM QUYÊN CHI
NGUYỄN HOÀNG THỌ
NGUYỄN GIÁNG VÂN
NGUYỄN HỮU PHÚ
Nguyễn Hữu Phú sinh năm 1982, hiện ở đảo Song Tử Tây - huyện đảo Trường Sa - Khánh Hoà, dạy học và làm thơ ở đó.