Nghe đàn tranh ở Huế

14:28 19/01/2011
PHÙNG TẤN ĐÔNG Nghe đàn tranh ở Huế

Ảnh: Internet


Mùa nào bắt đầu khi mười ngón tay em chạm xuống đàn tranh
Mùa hạ vơi đầy trên mặt nước sông…
Mùa xuân tần ngần trên cây trên lá
Thu rất mỏng thoáng qua tà áo
Huế gập ghềnh bao nhiêu mùa đông

Như mười ngón tay em chạm xuống đàn tranh
Không gian chia vùng cho người bối rối
Tôi chạm phải bốn bề dịu ngọt
Nên ngẩn ngơ cung bổng, cung trầm
Dù rất nhiều mưa, nghe rất nhiều mưa
Chiều Đông Ba, chiều Gia Hội
Có bao nhiêu rêu phong Đại Nội
Những nỗi niềm trắng tóc người xưa
 
Phải không em, dù rất nhiều mưa
Qua rồi dòng sông xanh và những con thuyền ấy
Qua rồi những tóc xanh nghiêng mỏi mòn trước thềm giai điệu cũ
Em trả lại cho đời bao dịu ngọt hôm nay

Lần theo mười ngón tay…

Tôi ngược dòng Hương đến với gió đại ngàn
Hồn phân thân cùng với thông xanh, với nắng
Những người con tìm thành Huế
Khao khát mùa xuân
Gởi lại đó suốt thời trai trẻ
Để tôi thấy dòng sông trầm ngâm
Khi nhói lòng bao chuyện kể

Tiếng hò khuya khoắt
Rung niềm đau trong mỗi thanh âm…

 
Phải không em - mười ngón tay - níu lòng người đến Huế
Lướt qua, lướt qua, đọng lại…
Cánh dơi chiều xao động nóc hoàng cung
Vùn vụt những tường thành ngã vào lòng quên lãng
Cờ bay trên Phu Văn Lâu
Những xóm nhỏ nghèo nàn bao mẹ già mắt ướt
Bao đứa bé lớn lên
Mang trong mình một nỗi niềm Huế khóc
Cung bậc nào mát dịu khúc đàn tranh

Đêm bắt đầu sau một ngày vất vả

Ngực áo nghe mềm ngọn gió ven sông
Bữa cơm nghèo khoai sắn trong sân
Lòng lắng lại tiếng đàn ai chuốt mượt
Mười sáu bậc sương mù nghiêng bến nước
Em gánh hương vườn ban mai
Mười sáu bậc trăng vàng trên tóc
Đêm chòng chành em vắt qua vai
Chiếc nón lá bến Tuần nhiều nắng
Nghiêng trút hết bao nhiêu mưa
Nghiêng trút hết bao nỗi niềm con gái
Thời phận con đò
Cô gái nào hồn nhiên
Dấu sau cái cười e thẹn
Bài thơ cài mười sáu vầng trăng

Em chạm xuống đàn tranh
Mười sáu bậc vang ngân
Lá vàng non vỗ trong trời xanh sắc lạ
Ve điệp trùng gọi một ngày hối hả
Tôi nghe Huế thì thầm rất lạ
Một khung trời yên ả
Tôi đến nhận
                    mượt mà
                        giọng nói
Huế nồng nàn
                    vô tận
                        mắt em!

                                                4-1984

(10/12-84)






  
Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH

  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm