TRẦN VIỆT DŨNG
"Đám cưới mùa xuân" - Ảnh: Lê Đình Liên
Ngày mùa trong thành phố
Tôi là con chim nhỏ lạc đại ngàn
Ngơ ngẩn gợi bóng mình trong kính cửa
Khi dạy con gieo mạ
Dạy cho con cấy trồng
Trong chiếc chậu nhỏ xinh
Dạy cho con những bài hát trời xanh
Thời con trai hát với gái làng
Giữa mùa cày mùa gặt
Ám ảnh nỗi khát khao về đất
Ở trong tôi những hoang tưởng hội hè
Cờ ngũ sắc lễ cầu mưa
Tháng mười gạo mới
Những ngày rằm xanh đỏ ngón tay
Giăng mắc những tơ trời phấn lúa
Vàng sân chùa rồng bay
Rậm rịch trống làng kỳ lân múa
Bù nhìn quay dưới lá cải lên ngồng
Ấy là mùi phân ủ mùi rạ rơm
Mùi khói bếp giọt gianh
Lãng gãng cái kèo đáy giếng
In hoa mình thành bậc đá ong
Cô đơn tiếng quạ mùa đông
Suốt dọc bờ sông trắng quá
Mùa này em gánh nước ngược đằng dây
Tôi là con chim nhỏ lạc bầy
Con chim cuối cùng trong phố xá
Trước ban công con tôi trồng lúa
Sao ra bông đột ngột ươm vàng.
Hà Nội, 1-1986
(SH24/4-87)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang