HÀ TÚC TRÍ
Ảnh: internet
Nàng đi từ Huế
Nai nao Mưn Hui (1)
Nàng đi từ Huế - Nai nao Mưn Hui
Nàng rời Thăng Long nhưng lại đi từ Huế
Nơi có dòng sông như Rồng thiêng quẫy nước
Đẹp oai linh như kiếm dựng trời xanh (2)
Hương sông mãi ngàn năm thơm ngát
Thương xót nàng đất lạ cũng thành quen
Tạ ơn Người sớm bỏ ngôi cao
Đem Phật pháp xây thanh bình đất nước
Làm sơn tăng mở lối Trúc Lâm Thiền
Đông A chiến công lẫy lừng lịch sử
Bạch Đằng - Vạn Kiếp - Hàm Tử - Chương Dương…
Xương còn trắng ngoài đồi cây ngọn cỏ
Đất sới lại thắm tươi màu máu đỏ
Rồng bay cao vàng rực nước sông Hồng
Đại Việt - Champa chung chiến thắng Nguyên Mông
Mừng hội ngộ: Thánh nhân - Anh hùng và ước mơ bình trị
Cuộc hôn phối diệu kỳ
Nên tình Nàng đẹp mãi ngàn sau
Nàng đi từ Huế - Nai nao Mưn Hui
Áo lụa má hồng thay giáp sắt
Nàng đi cho vẹn phấn hương nguyền
Theo chàng về bên kia đèo có ngàn mây phủ trắng
Vạn dặm đường thành bên nớ - bên ni
Núi sông thiêng không phai lời giao ước
Đất hai Châu nhẹ bước gót sen ngà
Một năm hương lửa chưa nồng
Hồn lệ ứa theo trùng dương sóng vỗ
Hóa sứ Pumpazài tang trắng ngàn bông
Nước Vĩnh Hảo môi hồng chưa thắm
Trăng đã buồn sương sau tháp Hời
Từ quê chồng trở lại kinh đô
Cánh buồm trắng giong sầu về cố thổ
Bên chân Phật như Thánh nữ PôtangYa
Huyền Trân – Bia Parames Vari Vương Phi (3)
Xuống mái tóc đời lúc tuổi còn hương
Trong lòng Huế là Quan Âm giáng thế
Hẹn chờ nhau những mùa tết Katê
Lời ca Ariya sáng ấm lửa hồng (4)
Xin đợi người về bên cửa tháp
Khúc vãi chài hát gọi mặt trời lên.
Ninh Thuận, Katê 2008
------------------------
(1) Nàng đi từ Huế Phiên âm lời trong một bài ca dân gian Chăm.
(2) Thơ Cao Bá Quát
(3) Tôn hiệu Chăm của Huyền Trân
(4) Ariya: Dân ca Chăm
(SDB8/3-13)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang