ĐỖ VĂN KHOÁI
Ảnh: internet
Mùa thu - em - và những con Mura
Khi những hạt mưa đầu tiên gõ vào những mặt trống của tháng bảy
Gió bắt đầu lời ca và lá bàng thay áo
Những bông hoa móng tay thức dậy
Chính em đã tự gắn cho mình những móng hồng xinh xắn ấy
Để làm nàng tiên có mười ngón nhiệm mầu
Đi ra.
Em đi ra đồng cỏ mênh mông
Cùng với những con Mura tràn đầy sức lực
Cây roi trên tay em chính là chiếc đũa thần của nàng tiên đi chân đất
Em dục đám mây đen bóng loáng trôi về phía chân trời gặm cỏ
Rồi một mình em sẽ làm gì ?
Với tự do và gió
Em ! của một trời thu sáng láng êm đềm
Không cần một thứ trang sức nào bỗng nhiên em sẽ đẹp ra
Với những hạt cười mưa trên tóc
Với những chiếc lá màu trên áo
Em bỏ quên chiếc nón ra sau cho màu trời len vào trong mắt
Em ngậm làm chi bông hoa cỏ
Để gió đăm đăm cứ tưởng không cười
Và tôi, và những bông lau, những tảng đá đang ngồi
Cũng muốn ùa về trên đồng cỏ của em
Nơi có những dãi khói xanh lơ và cay đục
Có phải em tự đốt lên để thả lửng bên trời những nỗi niềm có hết
Trong những lời ca của em - mùa màng đã chín
Những con Mura đâu biết? - cũng xanh non.
Và tôi - và mây và mặt trời bỏ trốn
Và em - và mưa và những con Mura xuôi thuyền trên tờ lụa mỏng
Khi trên cánh đồng đầy ắp những cơn giông
Qua mưa em biến thành thiếu nữ
Của thiên nhiên - của đồng nội - của mùa màng.
Tôi không thể nào chịu nổi
Khi phải ở mãi trong căn lều quen thuộc
Khi đêm đã mở ra những trận gió mát lành
Và vầng trăng hẹn mọc
Tôi đi tìm - nhẩm đọc những ý tưởng của bài thơ mùa thu gởi tặng
Không hiểu đoạn cuối hay mở đầu
Khi trên cánh đồng tôi vẫn đứng chờ em.
(SH30/04-88)
LTS: Thái Ngọc San sinh năm 1947 tại An Thủy, Lệ Ninh. Thơ in trên các báo Sài Gòn cũ từ năm 1963. Trưởng thành qua phong trào đô thị, là nhà thơ tranh đấu của thành phố Huế và các đô thị miền Nam, những bài thơ xuống đường của Thái Ngọc San lưu hành trước năm 1975 đã khẳng định phong cách thơ riêng của anh.
HẢI BẰNGChuông Thiên Mụ
PHẠM TẤN HẦUXứ sở dịu dàng
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa
LÊ THỊ MÂY
NGUYỄN KHOA ĐIỀMmẹ và quả
LÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gió
(Hưởng ứng cuộc thi thơ lục bát)
LTS: Sinh năm 1972, hội viên Hội Nhà văn TT.Huế. Thơ Tường có ấn tượng từ khi còn sinh viên và đã được nhiều giải thưởng như Tác phẩm tuổi xanh, giải VHNT Cố đô Huế, thơ hay Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Cửa Việt…Sau 2 tập thơ Hoa cúc mùa thu và Lá tháng chạp, Tường “nín” một thời gian khá dài rồi lại “Quang gánh” với trường ca. Đã vậy, Sông Hương cũng “Quang gánh” lại trường ca này với đề tựa của nhà thơ trẻ Lương Ngọc An.
NGÔ MINHViếng anh Thanh Hải
ĐỖ VĂN KHOÁIMưa trên sông tôi về
NGUYÊN QUÂNĐêm trên Bạch Mã
HẢI TRUNGBờ kè hạnh phúc
THANH TÚĐồng điệu xanh
Ngày 1 - 4 - 2010, Đại tá, nhà thơ Nguyễn Trọng Bính vĩnh viễn không còn làm thơ nữa! Quê gốc Hà Tĩnh, Nguyễn Trọng Bính nguyên là Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, một con người nặng tình với Huế và Tổ quốc ông từng cầm súng bảo vệ này. Viết bài thơ dưới đây, ông như đã đoán định được ngã rẽ phía trước dẫu còn nhiều trăn trở đúng với nỗi lòng của một nhà thơ mang theo mình 40 năm tuổi Đảng.
LÊ VIẾT XUÂNĐi tìm
NGÔ MINHCơm niêu
HẢI BẰNG Rút từ trong di cảo Ký ức thơ
NGUYỄN LÃM THẮNGNgợp tình
NGUYỄN KHOA NHƯ ÝĐắm đuối