NGUYỄN MINH KHIÊM
Tranh sơn dầu "Bóng thời gian" của HS Nguyễn Quốc Sơn
Dế mèn không còn chỗ ngủ trong trang cổ tích bâu về
cắn rứt ta buốt từng chân tóc.
Cò trắng trượt chân khỏi khúc à ơi đập cánh vào cửa sổ
đòi mở lối ra đồng.
Sông chết chất lên thuyền, bến chết chất lên thuyền, mái
chèo bó chiếu chất lên thuyền, thuyền mai táng chỗ nu na
nu nống!
Vua bong bóng xòe bàn tay bà mụ không kéo lên được
những dấu chân xỉa lầy xuyên qua thế kỷ.
Vườn chuối xác xơ bao nhiêu mùa bão, tiếng tuổi thơ lộp
độp rơi về.
Rơm rạ không biết mình ấp bọc trứng Âu Cơ, không biết
mình mở vỏ dưa thành ban mai đất nước.
Chiếc cày chìa vôi không mua được vé vào xem bức
tranh đô thị hóa, lặng lẽ tự liệm mình!
Hết mâm cỗ này đến mâm cỗ khác đứng vái sau những
bức tượng bao nhiêu đời chưa tỉnh.
Làng vẫn chép miệng thèm niêu cơm Thạch Sanh trên
mảnh đất mặt người ướp vào tục ngữ ca dao còn nghi
ngút khói.
Đủ loại cầu vồng mê hoặc được bắc vào chốn thần tiên
nhưng nón lá áo tơi vẫn quanh năm dầm mưa dãi nắng.
Chày cối nấc lên đứng làm cổ vật.
Bao nhiêu năm bia miệng thất truyền, lại đục đẽo chạm
vào đầu lưỡi.
Có công mài sắt có ngày nên kim là bí quyết trường tồn.
Thắt lưng buộc bụng là bí quyết trường tồn. Một thứ thần
dược được phát chẩn từ thế hệ này qua thế hệ khác.
Cột cờ chọn trong bó đũa là dấu chấm than thiệt khô linh
khí, rơm rạ bấu vào lúc lạc bước bơ vơ.
Đám mây lang thang vượt năm tháng tìm về
Hoàng hôn vỡ ký ức màu huyết dụ.
(SH282/08-12)
Trần Tịnh Yên - Đức Sơn - Đông Hà - Trần Thị Tường Vy - Thạch Quỳ - Tần Hoài Dạ Vũ - Đoàn Mạnh Phương - Hồng Vinh - Hoàng Vân Khánh
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC