"đòi hỏi một chủ nghĩa anh hùng lâu dài nhất, kiên trì nhất, khó khăn nhất của công tác quần chúng và hằng ngày"
LÊNIN
Ảnh: internet
NGUYỄN KHOA ĐIỀM
Hằng ngày
Cái hằng ngày không được nạm vàng
Không bắt đầu bằng ánh sáng lớn
Không đốt lửa với dòng tin chữ đỏ
Không hương hoa và những cuộc duyệt binh
Chẳng giao hưởng trên mặt bàn vắng lặng
Chẳng chớp đen những bi kịch hãi hùng,
Cái hằng ngày ..
Bánh xe đạp lăn
Sáng và chiều, thường nhật
Anh yêu em cũng thôi mùa bức sốt
Đã đến ngày con cái lo toan
Cây bên đường mờ nhạt giữa mắt quen
Dòng sông cũ vỗ bờ nghe đậm đặc
Ngày chủ nhật chạy xếp hàng tất bật
Những ngày thường đôi dép cũ quen đi
Tưởng như anh không dễ khóc cười
Anh cố thủ giữa đời anh chật chội
Biết im lặng lưng chừng câu nói
Biết mỉm cười đưa đẩy cái bắt tay
Anh xài quen mớ ngôn ngữ hằng ngày
Bay tản mạn xanh xao như khói thuốc
Không kịp nhớ trái tim mình nặng nhọc
Đã đập qua đêm, đã đập qua ngày…
Năm tháng qua
Năm tháng lại về
Mưa đã đổ
Cánh rừng xưa đã lạnh
Người bạn gái như Hằng Nga bị bắn
Mười năm rồi yên ngủ giữa màu xanh
Ôi trái tim anh, trái tim anh
Lại chảy máu dưới chân đồi Công sự
Lại đốt lửa ngả rừng rừng xưa mất dấu
Để lòng tin với Đảng dẫn anh về
Lại là mình anh thầm lặng say mê
Anh đi giữa bao cuộc đời lao lực
Bao ngọn cỏ hát cười trên mặt đất
Những nẻo đường anh muốn gọi thành tên
Cuộc đời này anh lấy máu mà tin
Lấy lẽ phải để đo điều được, mất,
Lấy tiếng hát để soi vào nước mắt
Cuộc đời này sâu nặng nỗi niềm riêng
Vượt lên gian lao mỗi chặng ngày thường
Bao bà mẹ lại gánh gồng năng nổ
Những kíp thợ vẫn dầm mình trong bụi đỏ
Hẹn mùa xuân nẩy lộc những công trình
Ngày lại ngày cuộc sống tự nhân lên
Những sức lực với muôn trùng sức lực
Của hôm nay với gốc rễ muôn đời…
Mạnh hơn bóng đen nỗi ám ảnh không lời
Nhà máy điện đêm đêm rung nhịp thở
Cái hằng ngày -
đang thắp sáng trong ta
Cái hằng ngày -
Lê nin nói cho ta…
1981-1985
(SH21/10-86)
LTS: Thái Ngọc San sinh năm 1947 tại An Thủy, Lệ Ninh. Thơ in trên các báo Sài Gòn cũ từ năm 1963. Trưởng thành qua phong trào đô thị, là nhà thơ tranh đấu của thành phố Huế và các đô thị miền Nam, những bài thơ xuống đường của Thái Ngọc San lưu hành trước năm 1975 đã khẳng định phong cách thơ riêng của anh.
HẢI BẰNGChuông Thiên Mụ
PHẠM TẤN HẦUXứ sở dịu dàng
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa
LÊ THỊ MÂY
NGUYỄN KHOA ĐIỀMmẹ và quả
LÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gió
(Hưởng ứng cuộc thi thơ lục bát)
LTS: Sinh năm 1972, hội viên Hội Nhà văn TT.Huế. Thơ Tường có ấn tượng từ khi còn sinh viên và đã được nhiều giải thưởng như Tác phẩm tuổi xanh, giải VHNT Cố đô Huế, thơ hay Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Cửa Việt…Sau 2 tập thơ Hoa cúc mùa thu và Lá tháng chạp, Tường “nín” một thời gian khá dài rồi lại “Quang gánh” với trường ca. Đã vậy, Sông Hương cũng “Quang gánh” lại trường ca này với đề tựa của nhà thơ trẻ Lương Ngọc An.
NGÔ MINHViếng anh Thanh Hải
ĐỖ VĂN KHOÁIMưa trên sông tôi về
NGUYÊN QUÂNĐêm trên Bạch Mã
HẢI TRUNGBờ kè hạnh phúc
THANH TÚĐồng điệu xanh
Ngày 1 - 4 - 2010, Đại tá, nhà thơ Nguyễn Trọng Bính vĩnh viễn không còn làm thơ nữa! Quê gốc Hà Tĩnh, Nguyễn Trọng Bính nguyên là Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, một con người nặng tình với Huế và Tổ quốc ông từng cầm súng bảo vệ này. Viết bài thơ dưới đây, ông như đã đoán định được ngã rẽ phía trước dẫu còn nhiều trăn trở đúng với nỗi lòng của một nhà thơ mang theo mình 40 năm tuổi Đảng.
LÊ VIẾT XUÂNĐi tìm
NGÔ MINHCơm niêu
HẢI BẰNG Rút từ trong di cảo Ký ức thơ
NGUYỄN LÃM THẮNGNgợp tình
NGUYỄN KHOA NHƯ ÝĐắm đuối