Không quen thuộc với du khách nhưng với người Ý, thì Emilia Romagna là một niềm tự hào của ẩm thực Ý, thuộc vùng đất từng là cung đường của đế chế La Mã xưa.
Một góc Emilia Romagna bình yên
Điện ảnh, siêu xe, và…
Emilia Romagna là quê hương của nhiều thiên tài điện ảnh và siêu xe Ferrari nổi tiếng toàn thế giới. Người Ý quả là những bậc thầy của sự tinh xảo! Từ điện ảnh đến thể thao, họ đều cống hiến cho thế giới những sản phẩm chất lượng và ấn tượng bậc nhất… |
Từ sân bay Milan, chúng tôi mất thêm 2 tiếng đồng hồ để di chuyển bằng xe đến Parma, một trong hai thành phố chính của Romagna. Đó là một vùng đất trù phú kỳ lạ, với Via Emilia, con đường của đế chế La Mã cổ xưa mang trong mình những trầm tích lịch sử hàng thế kỷ. Đó cũng là con đường thiên lý kéo dài, kết nối qua 10 thành phố trù phú của vùng Đông Bắc nước Ý, từ thành phố Rimini tiếp giáp với đường bờ biển Adriatic chạy dài đến Bologna, một thành phố quyến rũ bao bọc bởi nghệ thuật, rồi thì Parma, Modena, Forli, Piacenza, Ravenna… mỗi thành phố đều mang đến sự ngạc nhiên và những trải nghiệm độc đáo mà chỉ đặt chân đến nơi, bạn mới tận hưởng hết được.
Nếu những dấu ấn của lịch sử để lại những di sản đáng tự hào về kiến trúc, điêu khắc, nghệ thuật ở những thành phố nhỏ thì sự hào phóng của thiên nhiên mang lại vẻ đẹp cho vùng đồng quê yên bình, nơi có dòng sông Po chảy qua, ngọn núi Apennines và tiếp giáp với một vùng đồng quê nổi tiếng khác là Tuscany ở phía Tây, Romagna dễ quyến rũ lòng du khách trên những cung đường ngắn nối thành phố này với thành phố khác. Từ những thành phố cổ xưa như Bologna, Parma hay Modena, chỉ đi vài chục cây số, vùng nông thôn yên bình đã hiện ra trong tầm mắt với những cánh đồng nho trĩu quả, những đồng cỏ xanh tốt, vườn cây ô liu hay các loại hoa quả khác. Trong một buổi chiều đi thăm một cánh đồng nho từ một ngọn đồi khá cao ở Cesena, tôi phóng tầm mắt nhìn xuống cả một vùng bình nguyên rộng lớn yên bình, một ngôi nhà màu đỏ mọc lên giữa cánh đồng hay xa xa là một vùng thị tứ trên đồi cao… Cảnh vật đó tôi đã thấy nhiều, nhưng đều trong những bộ phim của nước Ý, ngắm nó bằng mắt thật vẫn mang đến những cảm xúc khó tả. Từ vùng đất trù phú này, chỉ cần đi thêm vài chục cây nữa là đến thành phố biển hào phóng Rimini, giáp với biển Adriatic -nơi diễn ra hàng trăm lễ hội mỗi năm. Đây cũng là quê hương của Federico Fellini, một thiên tài của điện ảnh Ý, một bậc thầy khai sáng điện ảnh với những bộ phim khiến tôi mê đắm.
Emilia Romagna đồng thời là quê hương của nhiều tài năng điện ảnh khác như Michelangelo Antonioni, Pier Paolo Pisolini hay Bernardo Bertolucci và nhiều nghệ sĩ của các lĩnh vực khác. Đây cũng là quê hương siêu xe Ferrari hay motor Ducati nổi tiếng toàn thế giới. Người Ý quả là những bậc thầy của sự tinh xảo. Từ điện ảnh đến thể thao, họ đều cống hiến cho thế giới những sản phẩm chất lượng và ấn tượng bậc nhất.
Nơi một lọ giấm đắt ngang… lọ nước hoa
Nhưng trước hết, nói đến Emilia Romagna là phải nói đến ẩm thực, quê hương của những món ăn khoái khẩu được cả thế giới ngưỡng mộ như Parmigiano Reggiano (hay còn gọi là Cheese - Phô mai), Prosciutto di Parma (Đùi lợn muối) hay Aceto Balsamico Tradizionale (Giấm Balsamic)… Trong những ngày ở Romagna, chúng tôi đã có cơ hội được đến chiêm ngưỡng và xem các nghệ nhân của các lò sản xuất Parmigiano, Prosciutto hay Balsamic Vinegar truyền thống lâu đời, nằm chủ yếu ở hai thành phố Parma và Modena, và hiểu tại sao chúng lại “nức tiếng” đến vậy. Thậm chí, thành phố nhỏ bé Parma còn được xưng tụng là “Thủ đô ẩm thực của châu Âu” cũng nhờ những món ăn này.
Trải rộng trên một vùng bình nguyên rộng lớn với thiên nhiên trù phú và thời tiết ưu đãi, Emilia Romagna là vùng sản xuất nông nghiệp hàng đầu của nước Ý. Các loại thực phẩm như lúa mì, bắp, củ cải đường màu mỡ nhờ phù sa các dòng sông, những cánh đồng nho trĩu quả và các loại cây ăn quả nằm dọc các đồi cao theo sườn núi Apennine. Ngành chăn nuôi bò sữa cũng rất phát triển nhờ những đồng cỏ xanh rì và cung cấp những loại sữa chất lượng nhất để sản xuất nên Parmigiano danh tiếng.
Đến thăm một nhà máy sản xuất phô mai ở vùng ngoại ô Parma, chúng tôi tận mắt chứng kiến quy trình khép kín để sản xuất ra những loại Parmigiano ngon nhất thế giới. Ba nguyên liệu chính để tạo thành phô mai là sữa bò tươi (chỉ lấy trong ngày), vi khuẩn chuyển sữa thành phô mai và muối. Các nghệ nhân khuấy đều chúng trong những thùng gỗ lớn, sau đó họ dùng loại vải mềm bọc lại phần rắn của sữa rồi cho vào khuôn sắt. Parmigiano Reggiano được lưu trữ trong tầng hầm đặc biệt từ 1 đến 3 năm mới xuất ra bán thị trường và xuất khẩu khắp thế giới. Hàng chục ngàn bánh phô mai hình tròn như chiếc bánh xe, xung quanh viền đều có dấu khuôn nổi hoa văn, mỗi chiếc nặng 40kg được sắp xếp gọn gàng trên những chiếc kệ gỗ cao, nhìn đẹp như đang bước vào một bảo tàng nghệ thuật. Nghe nói chỉ riêng loại phô mai trứ danh này mà mỗi năm Parma đã xuất khẩu trị giá hơn 1,5 tỷ euro.
Nổi danh không kém Parmigiano Reggiano là Prosciutto di Parma - đùi lợn muối. Bảo tàng… của những chiếc đùi lợn muối ở một nhà máy tại Parma trông ấn tượng không kém nhà máy sản xuất phô mai. Bạn cứ tưởng tượng khoảng 80.000 chiếc đùi lợn muối treo lủng lẳng và đều chằn chặn trong những chiếc phòng lạnh được bảo quản kỹ càng, không ấn tượng sao nổi!
Balsamic vinegar (giấm ngọt) loại giấm lên men tự nhiên từ loại nho trắng cũng là một đặc sản lâu đời nổi tiếng ở Modena, với giá bán đắt hơn rượu vang hàng chục lần. Những loại balsamic vinegar có các độ tuổi khác nhau và được chưng cất trong những thùng gỗ khác nhau, sau đó được đóng chai trong những chiếc lọ nhỏ 100ml. Một chiếc lọ nhỏ 100ml của loại giấm balsamic vinegar 12 năm tuổi có giá khoảng 100 euro (khoảng 2,5 triệu đồng), đắt không kém gì một lọ nước hoa Dior! Chẳng trách mà người ta thưởng thức loại giấm balsamic vinegar này bằng từng giọt nhỏ…
* *
*
Nếu điện ảnh chinh phục đôi mắt và trí não ta thì ẩm thực quyến rũ cái lưỡi và sau đó là cái dạ dày. Và Emilia Romagna có cả hai…
Nguồn: Lê Hồng Lâm - ĐBND
_______
* Cuốn tiểu thuyết nổi tiếng đã được chuyển thể thành phim.
Isaac Bashevis Singer (14/7/1904 - 24/7/1991) nhà văn Mỹ gốc Do Thái Ba Lan đoạt giải Nobel Văn học năm 1978. Những sáng tác của ông chủ yếu viết bằng tiếng Yiddish (tiếng Đức cổ của người Do Thái).
Tổng thống thứ 44 của Mỹ có phong cách lãnh đạo đặc trưng, thu hút được hàng triệu người ủng hộ và khiến cả những đối thủ của ông cũng phải thán phục.
NGUYỄN QUỐC THẮNG
“Tất cả những gì tôi đã làm được đều là kết quả của sự cô đơn”1
(Kafka)
“Hệ thống ám dụ của Kafka thực hiện chức năng của nó như những ký hiệu vô hạn chất vấn những ký hiệu khác”2
(Roland Barthes)
Paul Doumer là một chính khách người Pháp, sinh năm 1857. Ông làm Toàn quyền Đông Dương từ 1897-1902. Sau ông làm Tổng thống Pháp từ 1931-1932. Ông bị một phần tử quá khích người Nga ám sát năm 1932. Cuốn hồi ký Xứ Đông Dương là cuốn sách viết riêng về giai đoạn ông ở Đông Dương.
TUỆ NGỌC
A. GELMAN(*)
Chúng ta là những người chứng kiến tình trạng lo ngại đang tăng lên của xã hội về khía cạnh đạo đức trong sinh hoạt của đảng ta.
LGT: Tiểu luận “Làm sao văn học khả hữu?” dưới đây là văn bản phê bình văn học đầu tiên của Maurice Blanchot được ra mắt vào năm 1941 trên Nhật báo tranh luận (Journal des débats).
Kể đến Noel năm nay, thế là tôi đã qua trọn 50 mùa Noel ở nước Đức, đất nước có truyền thống Noel lâu đời, nơi thành phố Munich, vốn có tên từ những nhà tu đạo Thiên Chúa “Mönche”, nơi có chợ Giáng sinh gọi là “Christkindelmarkt” truyền thống xa xưa (khoảng 400 năm trước), và cũng từ vùng này, bài thánh ca bất tuyệt “Stille Nacht” cất lên, vang vọng khắp trên địa cầu đã tròn 200 năm.
LÊ VIỄN PHƯƠNG
(Đọc Cuộc đời yêu dấu của Alice Munro, Nguyễn Đức Tùng chuyển ngữ, NXB Trẻ, 2015).
TRẦN HUYỀN SÂM
Vì sao phương Đông đã trở thành chủ đề trung tâm trong tiểu thuyết Pháp đương đại? Đó là nội dung bàn luận trong mùa trao giải văn học năm nay ở Paris.
L.T.S: "Cuộc đời của André Colin" là thể loại sân khấu "lưu động" một sự kết hợp của đối thoại, âm nhạc, đồ họa, trên sân khấu diễn ra đồng thời hình vẽ, tranh liên hoàn, tranh đèn chiếu và phim ảnh 16mm. Từ khi biên soạn (1987) kịch bản đã được diễn một trăm lần ở Paris và các tỉnh khác. Tác giả Anne Quesemand, thạc sĩ văn học cổ điển, là người biên kịch đồng thời là diễn viên cùng với Laurent Berman. Bà còn là tác giả của nhiều phim ngắn.
Châu Âu hẳn nhiên sẽ trở nên dễ bị tổn thương hơn trước các đe dọa và đòn tấn công của bọn khủng bố. Một số chính sách về nhập cư có thể sẽ thay đổi để thích nghi với tình hình mới.
VIỄN PHƯƠNG
Lúc 13 giờ Thụy Điển (tức 18 giờ Việt Nam), ngày 8/10 tại Viện Hàn lâm Khoa học Thụy Điển, tên của nhà văn Svetlana Alexievich đã được xướng lên dành cho giải Nobel văn chương.
Antoine Leiris đã mất đi người vợ Helene dấu yêu của mình trong vụ xả súng ở nhà hát Bataclan, Paris ngày 13/11. Con trai của họ, bé Melvil 17 tháng tuổi giờ đây đã mất đi người mẹ của mình.
MAURICE BLANCHOT
Cuốn sách mà Jean Paulhan vừa dành cho văn chương và ngôn ngữ được đọc với một tâm thế khác thường.
Ngày 1-11-1988, họa sĩ Bửu Chỉ đến Paris. Ngày 30-4-1989, họa sĩ trở về nước. Trong thời gian ở Paris, Bửu Chỉ đã sáng tác nhiều tác phẩm mới và đã có hai cuộc triển lãm tranh thành công tốt đẹp: tại Nhà Việt Nam từ 1-2 đến 5-3-1989 với 21 bức tranh và tại UNESCO với 40 bức từ 3-4 đến 14-4-1989.
QUẾ HƯƠNG
Tôi đến Mỹ 4 tháng, thăm con trai từng là nha sĩ, qua học lại, 41 tuổi mới chính thức vào trường đại học Mỹ, sống lần nửa đời sinh viên ở một đất nước có nền giáo dục hàng đầu thế giới.
NGUYỄN KHOA QUẢ
Đất nước thống nhất, hòa bình lập lại từ năm 1975 đến năm 1979, chưa đầy 4 năm, phía bắc Đặng Tiểu Bình - Trung Quốc đem quân đánh phá. Phía nam Khơ me đỏ Campuchia, bọn Pôn Pốt sang đánh phá các tỉnh Kiên Giang và Tây Ninh... Quân tình nguyện Việt Nam kết hợp với Mặt trận đoàn kết dân tộc Campuchia lật đổ chế độ Pôn Pốt năm 1979, giải phóng nhân dân thoát khỏi chế độ bạo tàn diệt chủng.
LTS: Cách đây chưa lâu, báo Bulledingue (BD) của phong trào sinh viên trong tổ chức Hội Người Việt Nam tại Pháp, có tổ chức phỏng vấn giáo sư Hoàng Xuân Hãn trên hàng loạt vấn đề thuộc lĩnh vực văn hóa, xã hội. Nội dung trả lời của giáo sư có thể giúp độc giả Sông Hương một số dẫn liệu mới hoặc gợi mở những cuộc trao đổi tranh luận bổ ích. Vì vậy, với sự đồng ý của giáo sư Hoàng Xuân Hãn, Sông Hương xin trích giới thiệu nội dung cuộc phỏng vấn này với độc giả.
Đoản văn này được George Orwell viết năm 1936 kể về khoảng thời gian ông làm việc như một nhân viên bán sách bán thời gian tại tiệm sách cũ Booklover’s Corner tọa lạc ngay góc phố Pond Street và South End Green, thành phố London, nước Anh. Hiện nay tiệm sách cũ Booklover’s Corner không còn nữa, thay vào đó là một nhà hàng pizza, tuy nhiên ở đó còn gắn một tấm biển ghi rằng “George Orwell, nhà văn (1903 - 1950) từng sống và làm việc trong một tiệm sách ngay vị trí này”.