Dự cảm

16:21 04/02/2010
NGUYỄN HOADự cảm

Nhà thơ Nguyễn Hoa - Ảnh: nguyenhoa.files.wordpress.com


Trước trận mưa rễ si trắng thả
Cây bàng sang đông thay lá
Dự cảm thiên nhiên...

Tôi nhận được ánh sáng
Đôi mắt đen
Nhưng cô gái thì xa mãi
Và trong tôi còn cô gái ấy
Và hàng cây
Tưới tắm hàng ngày
Trong thí nghiệm
Lá vẫy chào tôi
Và ai
Vừa bứt cành khỏi màu xanh
Đi qua
Cây đứng lặng
Dự cảm!

Thành phố lớn lên
Năm hai nghìn
Năm hai nghìn lẻ chín
Anh sống hoặc tôi sống
Con chúng ta tồn tại...

Dự cảm lặng lẽ
Có thể nhờ dự cảm lặng lẽ
Con người đang tìm ra cái ác
Cái ác lẩn không nhìn thấy trong nhà kính pha lê
Cái ác nằm trên cái pít và các bài toán
Và cái xấu làm trống rỗng tâm hồn
Sự ích kỷ, sự nô lệ
Trong trang sức đồ vật
Lại mong dự cảm có thật
Về tình yêu
Hoàng hôn chiều
Bàn tay trong bàn tay run rẩy
Và nụ hôn sáng lên lấp lánh
Có thể là mắt
Có thể là sao
Ấm áp nhau
Vì nhau
Tồn tại!
Vì sự ra đi của mỗi người về bên kia thế giới
Và tội ác
Tội ác phải được diệt!
Và chúng ta lại mong
Dự cảm về sự đoàn kết
Trong thế giới đổi thay
Trước thiên nhiên khắc nghiệt
Chúng ta nhớ những viên thuốc, hộp sữa
Cho các em bé ở vùng bão lụt...
Và tôi nghe giữa thành phố trong gió mờ tỏ điều thân thiết
Tiếng lao xao sóng biển, bầu trời
Tiếng bước chân con tôi
Khua vang mặt đất
Con đường từ lớp một đến lớp mười hai
Và dự cảm của mẹ
Cây bưởi đơm hoa
Khí thở tinh khiết không ô nhiễm
Buổi sớm công viên
Tiếng cười của câu lạc bộ người già đông thêm
Cứ như thế
Tôi dự cảm về tôi
Về con người
Không mất
Như trái đất!

Và tôi nghe trong bình minh tơ non
Tiéng gà cúc cu gáy gọi
Ngày mới - Ngày mới - Ngày mới!
                               
Vân Hồ Chạp

(121/03-99)



 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

  • Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh

  • Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam

  • LƯƠNG NGỌC AN               (Trích Phác thảo những lời ru)

  • Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng

  • Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang

  • MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối

  • LÊ THANH NGANgười thổi sáo

  • Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu

  • Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm  

  • CHU THẾ LUYẾNCha tôi

  • PHAN HUYỀN THƯCáo phó

  • NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao

  • LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế

  • THU NGUYỆTSóng rơi

  • NGUYỄN PHI TRINHTa với con diều giấy

  • Phan Trung Thành - Đặng Kim Liên - Lê Thị Mây - Trương Quân - Lê Huy Hạnh - Nguyễn Thanh Kim - Lưu Xông Pha - Phổ Đồng - Trần Quốc Thực - Ngàn Thương

  • NGUYỄN THỊ THÁINghe dự báo thời tiết

  • THI HOÀNGDấu vết

  • Ngô Thế Oanh - Minh Việt - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Huy Anh - Tô Văn Hiệu - Huỳnh Minh Tâm - Liên Nam - Tân Lĩnh - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Quốc Hán