ĐÓN ĐỌC SÔNG HƯƠNG TẾT KỶ HỢI - SỐ 360 THÁNG 2/2019

10:08 17/01/2019

Mùa xuân đến với mọi người như một niềm ân hưởng. Mùa xuân cũng là dịp chúng ta nhớ về và tri ân những người hiến đời mình cho sự nghiệp chung. Mở đầu Sông Hương số mừng xuân Kỷ Hợi là “Câu chuyện giữa Bác Hồ và nhà thơ Tố Hữu” được trích từ băng ghi âm năm 1966 trong Đại hội Anh hùng chiến sĩ thi đua toàn quốc tại Hà Nội. Sau lời nói ân tình với thanh niên Việt Nam anh hùng, Bác giới thiệu nhà thơ Tố Hữu lên đọc thơ. Câu chuyện diễn ra vui tươi, chân tình làm bật lên bài học nhân văn sâu sắc đến ngỡ ngàng.


Tiếp đó là bài viết về hai mốc son của Đại tướng Nguyễn Chí Thanh với nguồn tư liệu khá mới chưa được lưu hành rộng rãi, khiến chúng ta biết được, Đại tướng là một trong những người đầu tiên tham gia thành lập và là 1 trong 15 thành viên “khai quốc” của Chính phủ Lâm thời nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Rồi trong Hội nghị lần thứ III Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam họp ngày 23/01/1961, Đại tướng được Đảng phân công làm Trưởng ban Công tác Nông thôn Trung ương.

Mùa xuân đầy sức sống từ muôn hoa. Hoa tràn ngập các nẻo phố, lặng lẽ khoe sắc trong các khu vườn, tinh khôi trên bàn thờ gia tiên ngày tết. Sắc xuân tràn ra những trang viết đầy suy tư giữa không gian chuyển mùa rạo rực. Xuân về khiến kẻ sĩ nhớ cố xứ với “dải lụa tím đến nao lòng của tầng tầng hoa mua, hoa bằng lăng và cả loài quyên tím nơi đầu thác”; hoa tím thanh tao từ những gốc xoan già trong các sân đình; những cánh mai vàng mơn man trĩu nhẹ dưới mưa phùn trong vườn chùa càng thanh khiết hơn khi tiếng chuông vang vang tựa hồ giao thừa sắp sửa. Hoàng mai Huế phô phang diễm tuyệt. Càng khiến ẩn sĩ trân quý biết bao loài cây kiên cường trong giá lạnh để đem tinh hoa một vòng đời hóa thành những đóa vàng rực rỡ. Càng khiến bậc tráng sĩ nhớ về cô gái tưởng đã tan biến vào cánh rừng đào mất dạng trong màu khói chiều ửng sắc đào phai lõa xõa bay trên triền núi… Những bài viết và truyện ngắn: “Mưa xuân trong tiếng chuông ngần”, “Chuyện hoa ngày tết ở Huế”, “Tím độ em về”, “Tráng sĩ”, “Người hành khất trong mùa xuân”, “Tìm lại những trò đu ngày xuân ở Thừa Thiên Huế” cùng nhiều minh họa, tranh, ảnh ấn tượng hy vọng tiếp tục là chất liệu truyền cảm hứng đến bạn đọc.

Năm Kỷ Hợi, ngoài bài khảo cứu “Con Lợn ủn ỉn… đừng hành thân tôi”, Sông Hương giới thiệu truyện dịch “Con lợn muốn làm vua” vừa mang tính cổ tích vừa mang tính huyền thoại. Vẻ đẹp toát lên từ con vật biểu tượng cho năm mới trong tâm thức người Việt đến từ một nước xa xôi vẫn rất gần gũi: Nhà vua phải độ lượng, nhà vua phải có trái tim nhân hậu, và nhà vua cần phải có lòng dũng cảm mới cai trị tốt được.

Nhân dịp năm mới, Ban Biên tập Tạp chí Sông Hương kính chúc quý độc giả cùng các cộng tác viên ở mọi miền an lành. Chúc cho sự hợp tác giữa chúng ta ngày càng gắn bó và lan tỏa ý niệm thiện lành vào trang văn chương như sự tỏa khí năng lượng bao dung đến cả cỏ cây hoa lá.
 

 

* SÁNG TÁC VÀ BÀI VIẾT TRONG SỐ NÀY

- Câu chuyện giữa Bác Hồ và nhà thơ Tố Hữu - HÀ LÂM KỲ
- Hai mốc son của Đại tướng Nguyễn Chí Thanh - DƯƠNG PHƯỚC THU
- Những  dấu ấn từ các chương  trình  trọng  điểm - PHAN TÂN

VĂN
- Mưa xuân trong tiếng chuông ngần - LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
- Tráng sĩ - NGUYỄN NHÃ TIÊN
- Người hành khất trong mùa xuân - LÊ MINH PHONG
- Chuyện hoa ngày tết ở Huế - PHẠM XUÂN PHỤNG
- Kể chuyện ngày xưa - VÕ THỊ XUÂN HÀ
- Tím độ em về - LƯƠNG DUY CƯỜNG
- Tìm lại những trò đu ngày xuân ở Thừa Thiên Huế - NGUYỄN THẾ

THƠ
- NGUYỄN VĂN THANH
Ngày áp tết

- TRẦN HỮU DŨNG
Xao xuyến năm mới

- ĐOÀN MẠNH PHƯƠNG
Ký ức

- TRẦN TỊNH YÊN
Mùa xuân

- PHAN TRUNG THÀNH
Khi mùa đông qua thành phố

- NGÀN THƯƠNG
Tết quê

- MAI VĂN HOAN
Cỏ và mưa

- TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
Đọc lại Dostoevsky

- TRẦN HOÀNG PHỐ
Những đường chỉ tay số phận

- NGUYỄN ĐÔNG NHẬT
Giải mã một điều bình thường

- ĐÀO DUY ANH
Đường về

- MAI VĂN PHẤN
Cây

- NGUYỄN MAN KIM
Màu nhớ

- NGUYÊN QUÂN
Suối nguồn vi diệu

- NGUYỄN VIỆT CHIẾN
Một thoáng Việt Phủ Thành Chương

- NGUYỄN VĂN QUANG
Đền sách

- NGUYỄN DUY TỪ
Ngày ấy

- HOÀNG VŨ THUẬT 
Nói với họng súng

 

NHẠC
- Tâm Xuân -  Nhạc: VÕ PHƯƠNG ANH LỢI;  Lời: PHẠM THIÊN THƯ
- Phố bình yên - Nhạc và lời: MAI ÁNH
- Tuổi hồng ước mơ - Nhạc: NGUYỄN QUANG THẮNG; Phỏng thơ: GIANG HỒNG
*
- NGUYỄN TRỌNG TẠO (Chùm thơ giới thiệu)
Viết cho em
Lời ru của bờ
Tôi còn mắc nợ áo dài

*
Con Lợn ủn ỉn… đừng hành thân tôi! - NGUYỄN DƯ



CỬA SỔ NHÌN RA VĂN HỌC THẾ GIỚI ĐƯƠNG ĐẠI
- Con lợn muốn làm vua - Joshua Brown (Mỹ) - NGÂN XUYÊN dịch
 

TRANG THIẾU NHI
- BÌNH LỘC
Máy gặt

- NGUYÊN HÀO
Lời thạch sùng

- Bài tập làm văn chưa kết luận - HỒ DUY

THƠ
- TRIỆU NGUYÊN PHONG
Mưa xuân

- THIỆN NGỘ
Tự tình

- LÊ VIẾT XUÂN
Trở lại Cần Giờ

- VĨNH NGUYÊN
Thu đi

- PHẠM TRƯỜNG THI
Nhà tôi

- PHẠM PHƯƠNG THẢO
Nơi bãi giữa sông Hồng

- NHẬT CHIÊU
Khai bút

- NGUYỄN NGỌC HẠNH
Phố đêm

- TRẦN THỊ TƯỜNG VY
Mong còn sót lại

- CHÂU THU HÀ
Gửi

- NGUYỄN THIỀN NGHI
Biểu chiều mưa

- NGUYỄN NGỌC PHÚ
Những mảnh vỡ của trăng

- NGUYỄN ĐẠT
Lục bát rừng

- NGUYEN SU TU
Bóng khuyết

- NGUYỄN LOAN
Giọt cà phê biến tướng

- TRẦN VĂN LIÊM
Say Tam Giang

- HOÀNG XUÂN THẢO
Bên dòng sông quê

- NGÔ THÁI DƯƠNG
Huế rất sâu

 

TÁC GIẢ - TÁC PHẨM
- Trương Đăng Dung… như một thi sĩ - ĐỖ LAI THÚY
- Xuân Quỳnh, đã yên ngày thác lũ  NGUYỄN ĐỨC TÙNG


* Bìa 1: Tác phẩm “Chào Kỷ Hợi” (Sơn dầu trên vải, 50cm x 40cm, 2019) của họa sĩ TÀO LINH.

* Bìa 2: Vẽ Lợn - TRÚC LÂM

* Minh họa: Họa sĩ NGUYỄN DUY LINH, họa sĩ NGÔ LAN HƯƠNG, họa sĩ NGUYỄN THIỆN ĐỨC, họa sĩ TÔ TRẦN BÍCH THÚY.

* Phụ bản - Tranh, ảnh của: Họa sĩ ĐẶNG MẬU TỰU, NSNA ĐẶNG VĂN TRÂN, NSNA PHẠM BÁ THỊNH, NSNA VĂN ĐÌNH HUY, NSNA BẠCH NGUYỄN, NSNA NGUYỄN NHẠN.

* Vi nhét: Họa sĩ NGUYỄN THIỆN ĐỨC














 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lăng mộ của chúa Nguyễn Phúc Tần còn được gọi là lăng Chín Chậu, có nhiều nét độc đáo so với lăng mộ các chúa Nguyễn khác.

  • BAVH - là các chữ viết tắt của bộ tập san bằng tiếng Pháp với nhan đề: “Bulletin des Amis du Vieux Hué” (Tập san của những người bạn Cố đô Huế”. Trước đây tập san này có tên gọi là “Đô thành Hiếu cổ”. Bộ tập san này (sau này người ta gọi là tạp chí) được xuất bản và lưu hành tại Việt Nam và Pháp từ năm 1914 đến năm 1944. Thế là tròn 100 năm ra đời bộ tạp chí danh tiếng này.

  • Theo truyền thuyết, ngày xửa ngày xưa, có một vị thần gánh đất để ngăn sông đắp núi. Một hôm vị thần đó đang gánh đất thì bỗng nhiên đòn gánh bị gãy làm hai, nên bây giờ đã để lại hai quả đất khổng lồ khoảng cách nhau hơn một km đó chính là núi Linh thái và núi Túy Vân ngày nay thuộc xã Vinh Hiền, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên – Huế.

  • Vua Gia Long vốn không phải là con người hiếu sát. Ngay cả việc đối với họ Trịnh, hai bên đánh nhau ròng rã 45 năm trời, vậy mà khi đã lấy được nước (1802), vẫn đối xử tốt với con cháu họ Trịnh chứ đâu đến cạn tàu ráo máng như với Tây Sơn?

  • Các hoàng đế nước Việt xưa phần lớn giỏi chữ Hán, biết thơ văn, triều Lý, Trần, Lê, Nguyễn đời nào cũng có các tác phẩm ngự chế quý giá. Nhưng tất cả các tác phẩm ấy đều nằm trong quỹ đạo Nho Giáo, dùng chữ Hán và chữ Nôm để diễn đạt cảm xúc về tư tưởng của mình. 

  • Trái với sự nổi tiếng của lăng mộ các vua nhà Nguyễn, lăng mộ 9 chúa Nguyễn ở Huế không được nhiều người biết đến...

  • Nhắc đến vua Minh Mạng, người đời nghĩ đến ngay hình ảnh của một quân vương nổi tiếng quyết đoán và giai thoại về năng lực giường chiếu phi thường.

  • Chiều 3/10, chiếc xe kéo của Hoàng thái hậu Từ Minh, mẹ vua Thành Thái chính thức được chuyển vào Đại sứ quán Việt Nam tại Pháp để chuẩn bị đưa về Việt Nam. 

  • Đèo Hải Vân nằm trên dãy Trường Sơn, ở ranh giới 2 tỉnh Thừa Thiên-Huế (phía bắc) và TP.Đà Nẵng (phía Nam). Đây là con đèo hiểm trở nhất dọc tuyến đường bắc nam, do có vị trí địa lý hiểm yếu, bởi kiến tạo địa chất của dãy núi cắt ngang đất nước, từ biên giới phía Tây tới sát biển Đông.

  • Cứ đến gần cuối năm, khi lúa trên rẫy đã đến độ chín vàng. Trời đông cũng đang se sắt lạnh, sương trắng bồng bềnh bay trên đỉnh núi A Túc là lúc mà toàn thể dân làng dù là tộc người Pacôh, TàÔi, Cơtu hay Pa hy.

  • Là điểm du lịch nổi tiếng của Thừa Thiên - Huế, Bạch Mã có rất nhiều nơi để tham quan như: Thác Đỗ Quyên, Ngũ Hồ, Vọng Hải Đài với vẻ đẹp của núi trời như một bức tranh thủy mặc.

  • Sau chiến tranh, gần 2/3 trong tổng số gần 300 công trình kiến trúc nghệ thuật cung đình của cố đô Huế trở thành phế tích, số còn lại trong tình trạng hư hại, xuống cấp nghiêm trọng. Cùng với việc nỗ lực hàn gắn vết thương chiến tranh, tỉnh Thừa Thiên - Huế đã mở cuộc vận động bảo vệ di tích Huế và đạt kết quả to lớn.

  • Được xây dựng cách đây hơn 400 năm với bao biến động nhưng chùa Thiên Mụ vẫn giữ được vẻ uy nghi, thanh tịnh và cổ kính bên dòng sông Hương...

  • Không nơi đâu người phụ nữ lại thích mặc áo dài như ở Huế. Thậm chí, chiếc áo dài đã trở thành biểu tượng của các cô gái Huế. Điều đó đã làm cho  du khách khi đến với Huế nhiều khi phải ngẩn ngơ khi có dịp được ngắm nhìn, chiêm ngưỡng.

  • Thời 13 vua Nguyễn (1802-1845) trị vì triều đại phong kiến cuối cùng Việt Nam đóng kinh đô tại Huế đã ghi nhận một số hoạt động khá phong phú của ngựa, dù thời này ngựa ít được dùng vào hoạt động quân sự.

  • Trong tất cả các triều đại phong kiến, duy nhất ở cố đô Huế có Bình An Đường là nhà an dưỡng và khám, chữa bệnh đặc biệt chỉ dành riêng cho các thái giám, cung nữ (thời vua nhà Nguyễn).

  • Huế, miền đất cố đô nằm ở miền trung Việt Nam, vẫn được biết đến như một thành phố thơ mộng và lãng mạn.

  • Đối với di sản văn hóa của dân tộc, tài liệu châu bản là một di sản có giá trị lớn. Đó là ký ức của lịch sử, là nguồn sử liệu gốc có ý nghĩa to lớn đối với việc nghiên cứu và biên soạn lịch sử dân tộc. Tuy nhiên, hầu hết các triều đại phong kiến Việt Nam đều không còn lưu giữ được nguồn tài liệu quý báu này, trừ triều Nguyễn (1802-1945), do những điều kiện lịch sử đặc biệt.

  • Hình ảnh thiên nhiên, con người và những lăng tẩm đền đài của xứ Huế vương vấn bước chân du khách mỗi lần có dịp ghé qua...

  • Làng Mỹ Lợi (xã Vinh Mỹ) và làng An Nông (xã Lộc Bổn, huyện Phú Lộc, Thừa Thiên- Huế) là nơi lưu giữ những tài liệu chứng minh chủ quyền biển đảo Hoàng Sa của nước ta. Những tài liệu quý hàng trăm năm tuổi được người dân các ngôi làng này xem như báu vật và dốc sức giữ gìn.