TRẦN THIÊN THỊ
“hạt cát trên ngực em
hạt cát trong mắt tôi”
(Chử Đồng Tử - Thơ Trần Vàng Sao)
"Thiếu nữ" - tranh của HS Nguyễn Khắc Tài
1.
trên bờ sông thơm mùi cỏ bồ
con hoàng dương đã khóc
giọt nước mắt chiều nay trở về dưới cánh áo một cơn mưa
tôi mải mê theo dấu chân của ngày hôm qua
ngọn nếp tinh tươm sau lần tắm gội
ngát mùi đòng của giọt sữa mai sau
này về đây
em đưa anh qua bên kia sông Hồng
mênh mông bờ bãi
và đêm của nàng Tiên Dung
2.
Nào về đây chẳng cần xiêm áo
đêm khoái châu màn trời và sao
em sẽ đón anh như đầu mùa hạ trước
như cây gạo bên đầm dạ trạch
cởi nốt chiếc áo cuối cùng
và ra hoa
mở hết lòng em và hát
ta yêu nhau như con nước hồng hà
3.
truyền thuyết đã nói sai
về chuyện Chử Đồng Tử không có áo quần
tất cả quá mong manh dưới bàn tay của nàng Tiên Dung
sau nụ hôn trên bãi sông Hồng
chàng đã không còn cái lưỡi
không thể đọc câu thơ tình mình viết
kể thêm với loài người hồi kết
câu chuyện nhừ chừng không giống
những điều được ghi trong ngôi đền của Chu Mạnh Trinh
4.
“hạt cát trên ngực em
hạt cát trong mắt tôi”
cha ông ta tìm ra nhau trên bờ bãi sông Hồng
hạt thóc bốn ngàn năm dạy ta yêu nhau
tôi trẩy lòng từ nắng mưa Trung bộ
cầm lòng bát canh cá rô
mà nhớ
tháng ba
tháng mười
cầm bàn tay em
mà vỗ về tôi
5.
có hai lần tổ tiên ta đã bịt miệng nhau
lần thứ nhất
khi nàng Tiên Dung khóc
lần thứ hai
khi Chữ Đồng Tử cười
bờ sông Hồng bắt đầu biết hát
hạt thóc sau lần thành cơm
đã hóa thân thành rượu
đôi môi sau lần liếm láp vết thương
đã tìm kiếm một hơi người
6.
thôi ngủ đi nàng
ngày mai ta lại đi với nhau
trên con đường gian nan
những hạt lúa chín không bao giờ kịp ngày giáp hạt
không chiếc áo nào vừa cho Chử Đồng Tử
không có con đường nào
dài bằng bước chân nàng Tiên Dung
Sơn Tinh
Thủy Tinh
vẫn chưa rời áo giáp
mặt trăng và mặt trời vẫn đi một mình
7.
đêm nằm nghe con sông kể lể gần xa
chuyện bồi lỡ trên bãi bờ phố hiến
nghe nhịp tim nàng Tiên Dung hát khúc phù trầm
mơ hồ tiếng mõ chùa chuông
chở lời hẹn từ con sông nức mùi cỏ bồ
đi tìm con hoàng dương
nếp cái hoa vàng
thơm lừng đêm Tiên Dung
(SH284/10-12)
Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh
NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi
MINH TỰGuitare
Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư
Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng
THANH THẢO Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh
Du ca
Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng
Gam mầu
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH