Con họa mình trong tranh

15:50 16/04/2013

HẢI HẠC PHAN
 

"Sương sớm mai" của HS Mai Châu

Con họa mình trong tranh

Con họa mình trong tranh
Ký ức làm viền xanh của một tấm hình
Có nền người mẹ
Có cô bé bật khóc khi đi về trong bóng tối
Tuổi thơ!


Có một ngôi nhà con không tự mình mở được cửa bao giờ
Vẫn đợi người hàng xóm vỗ về
Nín đi con
Nín đi
Đừng khóc
Đợi chiếc xe đạp mẹ đi làm
                        kéo tiếng phanh két gỉ
Đợi bóng người bà lầm lụi
Bên bếp củi làm nhèm mắt buồn
Bởi nhen mãi lửa chẳng lên!
Con vẽ thêm sau cánh cửa chưa bao giờ có tên
Vùng vằng hằn học
Những cây mận cây đào bật gốc
Vì những khi vợ chồng giận nhau
Ba đem dao chặt
Những tấm kính vỡ tác hoang
Những chén cơm sứt
Mâm canh nguội lạnh máu tay mẹ chảy
Chiều muộn màng
Ru con
Không êm đềm như sông Ngàn Phố!
Mẻ chai găm nụ cười
Nát tan
Thèm khát được sang trang
Bên mảng màu vàng vàng
Lấp lánh
những ước mơ thắp lên từ vụn vỡ
mẹ chong đèn đợi con
Mong cánh cửa đại học hé mở
Mong con đi đến tận chân trời
Và nói yêu thích tự do!


Con xót xa đưa cọ vẽ thêm
Vết chân chim hằn sau đuôi mắt
Khó nhọc khép lại những ngày sống chật vật
Mất ngủ triền miên khi nghĩ thương con bơ vơ
Xứ người có ai ủ chăn ấm
cho đêm con nằm bớt lạnh
Có ai nói cho con thói đời đố kỵ, ghét ghen
Và con ơi, con đừng sống bon chen
Hãy để trái tim mình yêu thương
Đập đúng nhịp!
Tay con run
Vẽ mái tóc mẹ có dạn dày phủ trắng
Gốc na bên hiên nhà trái rụng
Lá bàng ối đổ về đông
Gió quật nghiêng cả tiếng nói thoảng như không
Mặt trời nằm yên trong phút giây
Trên đỉnh Giăng Màn nhòa sương tựa khóc
Có cô bé ngày xưa nép mình trong góc
Đi ra cúi nhặt
Chợt thấy dáng mẹ tưởng heo may
Còm gầy
Héo hon cho con tươi như sớm sáng
Tới ôm con vào lòng
Ấm ngỡ mùa xuân!
                       
Thành Huế, 20/12/2012

(SH290/04-13)








 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

  • Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh

  • Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam

  • LƯƠNG NGỌC AN               (Trích Phác thảo những lời ru)

  • Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng

  • Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang

  • MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối

  • LÊ THANH NGANgười thổi sáo

  • Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu

  • Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm  

  • CHU THẾ LUYẾNCha tôi

  • PHAN HUYỀN THƯCáo phó

  • NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao

  • LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế

  • THU NGUYỆTSóng rơi

  • NGUYỄN PHI TRINHTa với con diều giấy

  • Phan Trung Thành - Đặng Kim Liên - Lê Thị Mây - Trương Quân - Lê Huy Hạnh - Nguyễn Thanh Kim - Lưu Xông Pha - Phổ Đồng - Trần Quốc Thực - Ngàn Thương

  • NGUYỄN THỊ THÁINghe dự báo thời tiết

  • THI HOÀNGDấu vết

  • Ngô Thế Oanh - Minh Việt - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Huy Anh - Tô Văn Hiệu - Huỳnh Minh Tâm - Liên Nam - Tân Lĩnh - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Quốc Hán