Chuyên đề: MỸ THUẬT HIỆN ĐẠI - MỘT GÓC NHÌN

10:26 09/12/2019

Ngày nay, mọi thứ luôn vận hành trong xu thế liên đới lẫn nhau dưới nhãn quan của liên văn bản. Văn chương và mỹ thuật cũng không ngoại  lệ. Suy cho cùng cả hai đều khởi đi từ những ý tưởng và nỗ lực tạo ra các hình tượng mang tính biểu đạt cao dựa trên những chất liệu khác nhau.

 

Ảnh internet

Mỹ thuật hiện đại Việt Nam vận hành như thế nào trong suốt chiều dài lịch sử? Những tên tuổi nào còn đọng lại và gợi hứng cho những người thực hành nghệ thuật đến sau? Đâu là những nỗ lực khai mở? Đâu là những vướng mắc chưa rõ lối thoát? Đâu là những hứa hẹn cho những mùa màng kế tiếp?

Những câu hỏi đó sẽ phần nào được trả lời trong các bài nghiên cứu bàn về mỹ thuật Việt Nam hiện đại trong Chuyên đề này. Bài viết “Mỹ thuật Việt Nam tròng trành và /mà tiến tới” của Đỗ Lai Thúy đi tới lý giải những nguyên nhân và phân tích những nỗ lực vượt thoát của mỹ thuật Việt Nam so với các loại hình nghệ thuật khác. Bài viết cũng đi đến chỉ ra những giới hạn của mỹ thuật Việt Nam hiện nay như: thiếu một căn nền mỹ họ c, triết học mang tính chiều sâu, sự bất cập từ các cơ chế, khoảng cách thẩm mỹ giữa nghệ sĩ và công chúng… Bài viết “Hợp lưu của những dòng chảy” của Trương Việt Tiến là một bức tranh toàn cảnh, đem tới những góc nhìn sơ lược về quá trình vận hành, sự thay đổi về đặc điểm bút pháp cũng như những quan niệm nghệ thuật qua các thời kỳ của mỹ thuật Việt Nam kể từ giai đoạn chống Pháp đến nay. Bài viết của Vũ Hiệp, Lý Đợi, Vĩnh Thông, Trần Trịnh Nam, Ngô Kim - Khôi, Võ Công Liêm đưa đến nhiều lý giải liên quan đến diện mạo, thành tựu, những bất cập trong nền mỹ thuật của chúng ta.

Họa sĩ viết văn, làm thơ, hay nhà văn, nhà thơ vẽ tranh xưa nay không hiếm, nhưng không phải ai khi song hành cả hai lĩnh vực này cũng để lại được thành tựu. Về mảng sáng tác, Sông Hương kỳ này là cuộc gặp gỡ của những nhà văn, nhà thơ đã và đang thực hành hội họa, đó là những tên tuổi đã để lại nhiều dấu ấn về cả văn chương và hội họa như: Nguyễn Quang Thiều, Đặng Hiền, Lê Anh Hoài, Phan Bá Thọ, Pháp Hoan, Trung Dũng KQD, Đinh Trường Chinh, Trịnh Sơn.

Với Chuyên đề Mỹ thuật hiện đại - Một góc nhìn, Sông Hương hy vọng từ đây sẽ có được những trang viết mang tính liên ngành trong xu hướng chung của nghệ thuật hiện đại/ hậu hiện đại . Bởi nghệ thuật cũng như mọi lĩnh vực khác trong cuộc sống, không hề biệt lập mà ngược lại , luôn liên đới lẫn nhau, tạo nên một không gian đa chiều , đòi hỏi những cách nhìn biết chấp nhận sự dị biệt.

Xin trân trọng giới thiệu.

BAN BIÊN TẬP
(TCSH369/11-2019)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • NGÔ KIM-KHÔI

    Năm 1934, Victor Tardieu thành lập Hội An-Nam Khuyến khích Mỹ thuật và Kỹ nghệ (Société Annamite d’Encouragement à l’Art et à l’Industrie, viết tắt là SADEAI), trực thuộc vào trường Mỹ thuật Đông Dương.

  • HÀM NGHI (1871 - 1944), tên thật Nguyễn Phúc Ưng Lịch, là vị hoàng đế thứ tám của nhà Nguyễn, không chỉ nổi tiếng là một ông hoàng đế yêu nước (lịch sử Việt Nam xem ông cùng với các hoàng đế chống Pháp đó là Thành Thái, Duy Tân là ba vị hoàng đế yêu nước trong thời kỳ Pháp thuộc) mà còn được biết đến như một họa sĩ tài năng, một trong những người đi tiên phong của nền hội họa hiện đại Việt Nam.

  • VĨNH THÔNG

    Toàn cầu hóa hiện là một tiến trình tất yếu không thể cưỡng lại của tất cả các quốc gia trên thế giới, đang diễn ra ở nhiều phương diện của đời sống và làm biến đổi sâu sắc diện mạo của chúng.

  • LÝ ĐỢI

    Có nhiều quan điểm khác nhau (thậm chí mâu thuẫn) về lịch sử và lịch đại của nghệ thuật thuật đương đại Việt Nam, từ sau Đổi mới (1986) đến nay, sau gần 30 năm, vẫn chưa có tiếng nói nhất quán. Bởi một nghĩa nào đó, “đương đại” cũng là đang và sắp diễn ra, nên luôn sinh động, biến thiên, khó nắm bắt.

  • VÕ CÔNG LIÊM

    Xem tranh cũng là nghệ thuật của thưởng lãm. Cái đó gọi là cách để xem - Ways of Seeing. Chớ xem tranh qua màu sắc, hình ảnh hay vì cái tên được đặt ra, và nhiều lý do khác; thì đó không phải là nghệ thuật xem tranh mà đó là thị hiếu lôi cuốn để xem tranh.

  • TRẦN HOÀNG ANH

    Một bồn tiểu bằng sứ được mua ở cửa hàng bán vật liệu xây dựng đã biến thành một tác phẩm nghệ thuật với cái tên “Vòi phun” của Duchamp, ký tên là R. Mutt (1917), đến nay nó là một tác phẩm kinh điển trong nghệ thuật nhân loại. Người ta gọi đây là tác phẩm vật làm sẵn (peadymade).

  • TRẦN TRỊNH NAM

    Liệu những tuyên ngôn, những đả phá, những nỗ lực làm khác của nghệ thuật hiện đại, hậu hiện đại có thể làm người ta quên lãng chủ nghĩa hiện thực hay không? Cho đến nay câu trả lời là không.

  • TRƯƠNG VIỆT TIẾN

    Nghệ thuật Việt Nam sau 1986, nhìn chung đã có sự thay đổi lớn so với trước, điều này trước hết đến từ những chính sách thông thoáng hơn của nhà nước đối với văn học nghệ thuật, và dĩ nhiên, nó cũng đến từ sự vận động tự thân của nghệ thuật.

  • ĐỖ LAI THÚY

    Từ năm 1986, khi nhà nước ta thi hành chính sách Đổi mới và Mở cửa, xóa bỏ tình trạng bao cấp kinh tế và phần nào bao cấp tư tưởng, nghệ thuật Việt Nam có những bước phát triển mới, vượt thoát tình trạng sử thi, hòa nhập trước với khu vực và sau với thế giới.