Thái Kim Lan - Nguyễn Đặng Mừng - Đông Hương
Ảnh: internet
Tưởng nhớ Chị Hà Thanh
THÁI KIM LAN
hạt mưa long lanh
rơi
tiếng cười
tiếng khóc
tiếng thở dài
tiếng ấm trong
tiếng Huế êm
một thời qua bến
Hương giang khuấy nước đò đưa
có giọng hát Hà Thanh trên bãi cỏ xanh
sân trường Đồng Khánh
lũ học trò áo trắng chạy chân, bỏ guốc
tụi bây ơi mau đi coai chị ấy hát
mưa, nắng ru vào nhau
nụ non nũng nịu môi hồng
hương cau nhoè trăng dạ lan ấp úng
mắt trong chưa biết buồn mà ướt mi
tóc xanh lộng gió chiều tím hoài thương nhớ
tiếng hạc từng mây tiếng suối lưng chừng
mùa xuân ôm mùa đông
bay qua Trường Tiền, Vỹ Dạ, Kim Long
mơ hồ trái thơm non xôi nếp ngọt
lời tâm tức Phật
ngọc lan thơm tinh khiết
lá chuối lá cau đong đưa,
tiếng mẹ ru, tiếng em cười, tiếng chị à ơ
đường mía lau đượm mùi thơ dại
bỗng dưng
mưa ngắn mưa dài mưa mãi
ướt áo thời hong tóc...
Giây phút nghe chị mất
Đồng Khánh trong tôi hụt hẫng một cung đàn
giai điệu thanh xuân, âm vang hiện hữu đời người, ánh đèn phim trường
một thời "demain il sera trop tard" ngày mai e muộn rồi
gầy đi một gam màu
tôi thấy trong tôi
gầy guộc tôi, một mảnh
chúng mình thời xưa ấy
hao đi tiếng vọng mơ mòng
echo
tiếng hát
Hà Thanh
Muenchen 2/01/2014, được tin từ Hoàng Lan, Đập Đá
Thương Chị Hà Thanh
NGUYỄN ĐẶNG MỪNG
Chị hát xòe ra ô cửa
Để thằng con trai nhìn lên
Chị hát úp vành nón lá
Dấu con gái Huế vào thềm
Chị hát, chị hát, chị hát
Để bao người tung chăn lên
Đi vào mùa đông không rét
Lang thang, Huế chẳng đắp mền
Chị hát chị hát chị hát
Giọng hiền như gió Nam Ai
Rum ba tròn tròn núi Ngự
Xốn xang cái điệu ai hoài
Chị muốn trào ra như rock
Sau lưng Mạ níu tay rồi
Chầu văn vỡ òa chị nén
Giọng buồn như ru “à ơi”
Chị đi rồi em mới biết
Con trai nào cũng giang hồ
Về nhà chị thương chị noái
Cậu mầy hãy nhớ tao nôi
“Mai sau về qua xứ ấy”
Nhin sông nhìn núi nhớ người
Nghe giọng Hà Thanh muốn khóc
Huế buồn giọt giọt mưa rơi..
Chiều ngày chị mất.
Dòng sông xanh (lục hà)
ĐÔNG HƯƠNG
Gần cuối đời, mượn ngườì làm thi sĩ
Viết về em, tà áo lục anh thương
Không bên anh, em vẫn là tri kỷ
Mộng mơ đầu anh đứng nhớ sông Tương
Trăm thế kỷ tình còn ray rức mãi
Anh thường về ôm ánh nước sông Hương
Anh cúi mặt tìm trong giòng biếc ấy
Gọi tên người, nhâm nhi nỗi cô đơn
Tiếng liêu trai bổng trầm trên đỉnh mộng
Luôn tương tư kẻ ngày đó si tình
Anh nắn nót kẽ tên em bằng phấn
Trang giấy màu ghém gói nét yêu em
Viết giùm anh, thật hay, thiên sử cũ
Em triệu lần làm dậy sóng lòng anh
Tiếng hát em vỗ về anh giấc ngủ
Neo thuyền xưa đậu mãi bến sông xanh
PHAN TRUNG THÀNHLời tạ của hải cẩu Hải Dương
HOÀNG VŨ THUẬTBài hát trong bóng đêm
Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ - Trần Hạ Tháp - Lê Tấn Quỳnh - Nguyên Quân - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Ngã Lễ - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Xuân Hoàng - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Hạ Nguyên
Anh Ngọc - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Thị Hồng - Phạm Tấn Hầu - Phạm Đình Ân - Phạm Hồ Thu - Trần Hoàng Phố - Vĩnh Nguyên - Hải Vân - Trinh Đường - Hoàng Minh Nhân - Hoàng Nhuận Cầm - Trịnh Trang Quỳnh - Đỗ Hoàng - Lê Nguyên Hồng
Vĩnh Nguyên - Trần Thị Linh Chi - Lưu Ly - Triệu Nguyên Phong - Tây Linh Phạm Xuân Phụng - Ngàn Thương - Từ Nguyễn - Trần Tịnh Yên - Tuệ Lam - Lê Huỳnh Lâm
Nguyễn Xuân Sanh - Trần Mạnh Hảo - Ý Nhi - Võ Văn Trực - Văn Tăng - Trần Hải Sâm - Thúc Hoàng - Quốc Minh - Trần Hữu Lục
Trần Trình Lãm - Châu Thu Hà - Nguyễn Tiến Chủng - Trịnh Hải Yến - Khaly Chàm - Nguyễn Quang Hưng - Huỳnh Ngọc Lan - Đông Hương
LTS: Phan Duy nhân là bút hiệu của một nhà thơ quen biết với bạn đọc trẻ miền Nam từ đầu những năm 60. Tên thật là Phan Chánh Dinh sinh năm 1941 quê xã Triệu Thượng, huyện Triệu Hải, Bình Trị Thiên, trưởng thành trong phong trào đấu tranh yêu nước của sinh viên Huế. “Thư gửi các bạn sinh viên” của anh in ở tuần báo Sinh viên Huế năm 1964 có thể xem là bài thơ mở đầu cho dòng thơ ca tranh đấu của tuổi trẻ đô thị miền Nam trong tù (Côn Đảo 1968-1973) và sau ngày giải phóng Phan Duy Nhân vẫn tiếp tục sáng tác, dù ít xuất hiện trên báo chí.
LTS: Hoàng Vũ Thuật, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam sinh năm 1945 ở Lệ Ninh - Bình Trị Thiên. Xuất thân là một giáo viên, sau chuyển qua làm công tác văn nghệ. Bạn đọc đã quen tên anh trên các mặt báo, tạp chí Trung ương và địa phương. Tập thơ “Những bông hoa trên cát” xuất bản 1980 đã khẳng định bước đi ban đầu khá vững tay của anh.
THANH THẢOKhối vuông ru-bích
Lý Hoài Xuân - Nguyễn Loan - Trương Kiến Giang - Xuân Diệu - Chế Lan Viên - Nguyễn Hới Thọ - Nguyễn Hoa - Nguyễn Hữu Quý - Dương Toàn Thắng
ĐINH CƯỜNGCào lá ngoài sân đêm
Đức Sơn - Nguyễn Trường - Phan Lệ Dung - Nguyễn Đông Nhật - Kiêm Thêm - Nhất Lâm - Nguyễn Man Kim - Phạm Thị Điểm
LÊ THỊ KIM
Thu Bồn - Nguyễn Duy - Ngô Thế Oanh - Nguyễn Thụy Kha - Thế Dũng - Đỗ Văn Khoái - Mai Văn Hoan
NGUYỄN NGỌC PHÚBuổi sáng
LƯU QUANG VŨ...Và anh tồn tại
LƯU TRỌNG LƯCó những vườn
NGUYỄN VĂN DINHCây Huế Trong vườn Bác
Văn Lợi - Tôn Nữ Thu Thủy - Võ Quê - Phạm Hữu Xướng