TÚ ANH
Ảnh: internet
Nhớ đá
Nhớ từng mặt đá rỗ xù rêu hoang lạnh
Hằn trăm năm tiếng chiêng
Vọng nghìn đời những khúc xường đêm
Mặt đá hiện lên mặt người lấm láp
Đá hát những bình minh bụng rỗng chân trần đi khai hoang trỉa hạt
Đá khóc mùa bão lũ ngô non rạp xác bạc úa đồi
Mẹ tôi sinh tôi vào một chiều muộn mằn ven rẫy
Hang đá thăm thẳm tối
Tiếng khóc tôi làm sáng mặt trời
Tiếng khóc cha làm đổ cây lim bên núi
Tang trắng chiết đầu xanh trắng như mặt đá nung vôi
Tôi theo cha ra suối lên đồi
Ngủ trên đá
giấc mơ sinh từ đá
Cha mong tôi làm loài hoa bông trăng nở cánh trắng cánh hồng
Loài hoa suốt một đời bám leo lưng đá
Đến một ngày gió lạ
Tôi hóa cánh chim păng póc bay xa
Cha một mình ở lại
Bầu bạn với đá
Hát xường trên đá ru mình trên đá
Ngủ trên đá chờ tôi trên đá
Tóc bạc như màu đá nung vôi
Tôi làm cánh chim trời
Trở về một ngày cánh mỏi
Con chim păng póc khóc sương khản tiếng gọi
Chỉ còn đá xù rêu kể chuyện ngày cha trút hơi thở bên đồi.
Bông liễu mơ đêm nhan sắc đọa đày
Chỉ còn lại cỏ biếc
Và cơn mưa hồi sinh trên những ngón tay
Em vẫn mơ về bông liễu đỏ
Rũ vào đêm nhan sắc đọa đày
Cỏ đã mọc lên lấp khuất lối này
Anh thoáng chốc trở thành xưa cũ
Em đi mãi vẫn thấy mình quẩn quanh trong lời hát đó
Phím mê cầm du mụ
Trút giai âm sau cuối vào mưa
Từ đấy trên những ngón tay mù
Chỉ còn muôn đường vân rối bời hoang phế
Vì một chuyến tàu rời ga mà bao mùa nối nhau dằng dặc dâu bể
Em sống bằng cơn mê của tiếng còi vọng xoáy từng đêm
Không có hẹn ước nào vào mỗi bình minh
Em vẫn miệt mài viết những lá thư rồi gửi vào khe cửa
Những lá thư mục nát còn giữ trọn thương nhớ
Rêu lên thành khúc tình ca
Cỏ lại xanh trên mười ngón mù lòa
Phím mê cầm tỉnh giấc
Một mình em vẫn hát
Bông liễu mơ đêm nhan sắc ngược mùa.
Hát cho trăng tháng bảy
Trăng phía mặt người ngái ngủ
Tay gầy chắp đêm phù sinh
Nằm nghe con đóm đóm thở
Mẹ thương đến ngại trở mình
Tháng bảy hoa ngâu đơm gió
Trổ buồn lên nén hương phai
Mẹ ngóng bấu trầy bậu cửa
Con mọt gặm nát đêm dài
Tôi đi qua đồng cỏ lạ
Gọi nấm mồ xanh bằng cha
Mẹ chưa lần mặc áo cưới
Đêm nay kết trăng làm hoa
Tháng bảy tàn trên tóc trắng
Tháng bảy mọc trên tóc xanh
Tôi là cơn ngâu ngày nắng
Mẹ thắp từ thuở trầm sinh
À ơi ngủ đi đóm đóm
Vườn quen vừa đón cha về
Ụ đất nâu tròn thơm lắm
Mẹ ngồi kể những mùa đi.
(TCSH389/07-2021)
PHẠM TRUNG NGHĨA
TRẦN THỊ HUÊ
Phạm Hiền Mây - Như Quỳnh De Prelle - Huỳnh Minh Tâm - Phan Tình - Trần Xuân Trường - Trần Hạ Vi - Nguyễn Loan - Nguyễn Nhật Huy - Nguyễn Hữu Phú - Lê Đình Tiến - Quốc Sinh
TÔN NỮ NGỌC HOA
NHẬT LỆ
Đỗ Văn Khoái - Hải Bằng - Nguyễn Man Nhiên - Trần Ninh Hồ - Hữu Kim - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Hồng Hạnh - Võ Văn Trực - Nguyễn Khắc Thạch - Vương Sơn - Ngô Minh - Lương Lan - Nguyễn Văn Phương - Hoàng Kim Dung - Bửu Đông - Văn Lợi
LÊ VI THỦY
Châu Thu Hà - Tần Hoài Dạ Vũ - Nguyễn Ngọc Hạnh - Mai Văn Hoan - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Văn Thanh - Ngô Thái Dương - Nguyễn Thiền Nghi - Thảo Nguyên - Trường Thắng - Lâm Bằng
Trần Tịnh Yên - Đông Hà - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Man Kim - Đoàn Mạnh Phương - Lãng Hiển Xuân - Trần Văn Liêm - Lê Tuấn Lộc - Trịnh Bửu Hoài - Lê Ngã Lễ - Hoàng Xuân Thảo
TRẦN QUỐC TOÀN
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
HUỲNH NGỌC PHƯỚC
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO
PHAN TRUNG THÀNH
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
PHAN ĐẠO
ĐÀO DUY ANH
LÊ THỊ ĐÁNG
Nhà thơ Lê Thị Đáng sinh 20/09/1982 ở Thanh Hóa; hiện là giáo viên Trường THCS Nguyễn Văn Trỗi. Chị có thơ in trên các báo, tạp chí văn nghệ trong nước; được Giải thưởng Văn học trẻ tỉnh Thanh Hóa năm 2018.
HỒ MINH TÂM