QUỲNH NGA
Đánh thức mùa hạ tôi về
Vạt nắng dài trên lưng mẹ
Ngỡ con sóng vỗ đồng xa
Tôi về nghe xanh lên cây lúa
Luống cà trổ mùa bông tím thêm lần nữa
Nơi thấm giọt mồ hôi cha
Những chùm bông điên điển
vàng trong những chiều nước lũ đi qua
Nay rụng xuống hóa chùm hoa đăng tưởng niệm
Những trái ấu non treo lênh đênh biết mình còn hiện diện
Đợi một lần chín rụng tái sinh
Chiếc gió chiếc lờ còn ngập nước rung rinh
Sủi bọt tìm tăm cá
Con rạch con kênh cứ ngược xuôi dòng vào hạ
Tôi về hái trái bần xanh
Nghe con sáo sậu cất cánh bay về tổ
Để nghe đồng bằng đỏ lên phù sa mùa lũ
Con bìm bịp kêu chiều gọi nước ròng nước lớn
Con cá lòng tong phơi mình đợi bóng nắng rơi
Đợi nhánh lục bình trổ mùa hoa tím muộn
An nhiên. Thả giấc mơ trôi đi
Tuổi nào cõng nắng. Gọi ngày xưa
Đợi cánh diều xanh mi
Chạm tiếng võng bờ tre thức giấc
Chạm tiếng lá khô xào xạc. Bàn chân ai qua. Đánh thức mùa hạ
tôi về...
Cánh diều mẹ
Tôi giăng mắc tuổi thơ trên đồng cạn
Về hái nắng vàng trên bông điên điển chiều nay
Gửi quê nhà lên đôi cánh chim bay
Gửi nỗi nhớ lên con đê xanh màu thơ ấu
Gửi những mùa gió lạnh
Về trên đôi bàn tay nương náu
Gửi mùa nước lên trắng xóa trời mây
Cho tôi về ngụp lặn
Giữa dòng ký ức hôm nay
Cho tôi về. Hái mùa hoa tưởng niệm
Hái chiếc cầu vồng tím biếc mầu cổ tích
Hái giấc mơ xanh. ngày xưa...
Chạm bờ trăng đêm nguyệt thực
Chạm cánh diều cõng mẹ tôi đi...
(TCSH365/07-2019)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang