QUỲNH NGA
Đánh thức mùa hạ tôi về
Vạt nắng dài trên lưng mẹ
Ngỡ con sóng vỗ đồng xa
Tôi về nghe xanh lên cây lúa
Luống cà trổ mùa bông tím thêm lần nữa
Nơi thấm giọt mồ hôi cha
Những chùm bông điên điển
vàng trong những chiều nước lũ đi qua
Nay rụng xuống hóa chùm hoa đăng tưởng niệm
Những trái ấu non treo lênh đênh biết mình còn hiện diện
Đợi một lần chín rụng tái sinh
Chiếc gió chiếc lờ còn ngập nước rung rinh
Sủi bọt tìm tăm cá
Con rạch con kênh cứ ngược xuôi dòng vào hạ
Tôi về hái trái bần xanh
Nghe con sáo sậu cất cánh bay về tổ
Để nghe đồng bằng đỏ lên phù sa mùa lũ
Con bìm bịp kêu chiều gọi nước ròng nước lớn
Con cá lòng tong phơi mình đợi bóng nắng rơi
Đợi nhánh lục bình trổ mùa hoa tím muộn
An nhiên. Thả giấc mơ trôi đi
Tuổi nào cõng nắng. Gọi ngày xưa
Đợi cánh diều xanh mi
Chạm tiếng võng bờ tre thức giấc
Chạm tiếng lá khô xào xạc. Bàn chân ai qua. Đánh thức mùa hạ
tôi về...
Cánh diều mẹ
Tôi giăng mắc tuổi thơ trên đồng cạn
Về hái nắng vàng trên bông điên điển chiều nay
Gửi quê nhà lên đôi cánh chim bay
Gửi nỗi nhớ lên con đê xanh màu thơ ấu
Gửi những mùa gió lạnh
Về trên đôi bàn tay nương náu
Gửi mùa nước lên trắng xóa trời mây
Cho tôi về ngụp lặn
Giữa dòng ký ức hôm nay
Cho tôi về. Hái mùa hoa tưởng niệm
Hái chiếc cầu vồng tím biếc mầu cổ tích
Hái giấc mơ xanh. ngày xưa...
Chạm bờ trăng đêm nguyệt thực
Chạm cánh diều cõng mẹ tôi đi...
(TCSH365/07-2019)
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO