Chùm thơ Phan Nhiên Hạo

10:54 23/06/2009
...sự chộp bắt thời giancó thể nhìn thấy qua sự đổi thay của các tấm hình theonăm thángrồi tôi sẽ đến tuổi sáu mươi, các chân dung ố vàngthực tại của tôisẽ chỉ còn là sự sở hữu các giấc mơ không bao giờ đạt  được

 


PHAN NHIÊN HẠO


Ngôi nhà cũ

Ngôi nhà này cũ nát và cấu trúc phức tạp một cách không cần thiết
Người ta phải sờ soạng ngay cả ban ngày trong những hành lang
                                                                     tối tăm
Một cái chạm tay cũng làm cho vôi rụng xuống
Cửa kính rạn nứt từ lâu không được lau chùi
Trên bàn một chiếc gạt tàn lõng bõng nước
Toả mùi ung thư

Trong hành lang ẩm mốc này tôi đã trở về
Một tay bịt mũi trong khi tay kia cầm điện thoại
Nói chuyện với những gã đào mồ chuyên nghiệp
                                         sắp đến trồng cỏ cho khu vườn
Thời gian từ trên trần nhỏ nước xuống đỉnh đầu tôi
Chính xác như những viên đạn ký ức.


Trong chiếc bình đất

Tôi ở trong chiếc bình bằng đất chạm trổ bởi một tay mơ và nhìn thấy
những con chim chết cháy dưới mặt trời buổi sáng
Tìm được một con hẻm vắng trong thành phố lớn nơi có chiếc nón của người quá vãng đánh rơi
Anh ta là một người thầm lặng và thất bại trong đời
Trên bãi biển những người đàn bà như vỏ sò lật ngửa
Những người đàn ông lăng xăng như còng
Tôi chia xẻ ánh sáng với những người thắp đèn trên các đường phố cổ
Những người làm thơ đội nón sắt vì nỗi cô đơn mà thế giới mang lại cho họ thì chết chóc
Ở New York mùa đông súng toả khói và em ăn chay để giữ thân
Tôi ăn những con sâu đo và di chuyển từ đông sang tây rồi phân vân muốn tìm một ngã khác
Nếu muốn thì em có thể vứt giầy lên bàn tôi sẽ sửa cho
Tôi biết đóng những chiếc giầy không thấm nước cho người đánh cá
Tôi sẽ khâu vào đế giầy một thông điệp uyên thâm
Em mang đến chỗ đông may ra có vài người thích
Tôi bơi trong chiếc bình đến bờ phía bên kia may ra em sẽ nhặt được
Nếu muốn thì em có thể đập vỡ ra và đọc chính tôi.


Thực tại của tôi

Thực tại của tôi
là sự sở hữu các tĩnh từ
đã mất vẻ hào nhoáng của ảo tưởng
sự mô tả không chính xác
các con đường cây mọc cao
            và ký ức về những con chuồn chuồn xứ nóng
những ngày mưa kính mờ bực mình, dễ trượt và kẹt xe

Thực tại của tôi
là một máy hình tự động 127 dollars
                                    hữu dụng, chân phương
chụp trái, chụp phải, lên trời,
                                    nhưng không xuyên qua mặt đất
sự chộp bắt thời gian
có thể nhìn thấy qua sự đổi thay của các tấm hình theo
năm tháng
rồi tôi sẽ đến tuổi sáu mươi, các chân dung ố vàng
thực tại của tôi
sẽ chỉ còn là sự sở hữu các giấc mơ không bao giờ đạt được

(178/12-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức

  • Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi

  • ...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như                                              cứu hoả...

  •                 Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về

  • ...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...

  • Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...

  • Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong

  • Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.

  • ...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...

  • Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.

  • Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...

  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn

  • Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà

  • Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.

  • (Nhân lời kể của một người chơi chim)

  • Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...

  • ...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...