Chùm thơ Phạm Trung Nghĩa

10:21 10/04/2020


PHẠM TRUNG NGHĨA

Ảnh: Internet

Viết về mẹ

Mẹ tôi như chiếc áo đã bạc mầu năm tháng
Từng giọt mồ hôi chở giấc mơ tôi
Đi qua mùa thóc lép
Qua cả những mùa trăng


Ngày tôi đi thành con đường, in hằn dấu chân mẹ
Đôi bàn chân gầy gò lam lũ
Chạy nắng mưa một thủa
Gánh tôi đi


Mùi quê hương hay mùi của mẹ
Thổi làn khói ra đồng
Cho lũ trẻ con ám nồng hương cơm mới
Cho con trâu phì phò thở vội
Cho ngày hết hạn đuổi những vì sao lên trời
Cho tuổi thơ tôi lon ton vào kí ức mẹ, à ơi...


Đời mẹ như cánh lục bình, trôi đêm
Trả cho tôi cả khoảng trời tươi sáng
Chiều nay, tôi vẫn đi trên con đường in dấu chân mẹ
Tấm áo mới không ngăn được tấm lưng mẹ còng như những ngọn tre
Tôi nhìn như quặn ruột
Mẹ cười như bà tiên và đang quét lá sân nhà


Mẹ để ký ức rơi trên mái nhà
Lẩn khuất vào trong tiếng kinh Phật
Chỉ còn tiếng mõ vang xa, vang xa
Cõi tạm xa dần ngôi nhà mẹ tôi.



Tiếng đêm

Như mặt trăng vỗ về bầu trời
Cái ngày nắng tắt
Mây không tìm được đường về nhà, trôi lang thang
Về một ngày anh gặp em
Má em hồng một thủa
Cây bàng non kéo mùa lá trổ
Đợi đêm về cho một giọt sương


Anh không thể kể cho lũ trẻ con nghe về tiếng của đêm
Bởi chúng còn bận ngủ
Và chỉ còn tiếng của anh thở dài trong nẫu ruột
Tiếng của những con dế rống riết kêu tìm bạn
Tiếng loài cú săn đêm
Tiếng của những đám rêu ăn sương
Và vô vàn tiếng khác....


Đêm tự cắn vào lưỡi mình, cho yên lặng
Rồi thả điệu nhảy ánh sáng của trăng
Soi gương mặt em huyền bí
Vỗ về anh một giấc mơ tình


Anh kéo ngôi sao băng vừa lướt qua mái nhà
Để vào ngăn tủ
Cho ánh sáng của vũ trụ, treo đỉnh đầu
Tiếng gà gáy vang về một đêm nhọc nhằn trong giấc ngủ
Con chim cú mèo về tổ
Mọi loài vừa thức giấc
Và bình minh vừa mới xóa sạch hơi thở và vũ điệu của đêm


(TCSH373/03-2020)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Những nhịp đi cổ điển, những thi ảnh cũng như nhuốm màu cổ điển, nhưng gần như lại không bước ra từ cổ tích, mà từ cuộc sống bộn bề. Ba người đàn bà trong những bài thơ dưới đây, từ ba câu chuyện khác nhau, với những không gian khác nhau, nhưng họ chung một nỗi rất đàn bà: yêu, chờ đợi, và hy vọng trong cô đơn…

  • Vũ Dy - Nhất Lâm - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Hàn Chung - Phan Lệ Dung - Vương Kiều

  • Anh Nguyễn Hữu Đống là bạn của nhiều lớp văn nghệ sĩ, nhất là ở Huế. Từ Trịnh Công Sơn, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Viết Ngạc, Đặng Tiến, Trụ Vũ… đến nhiều người thuộc lứa sau như Nguyễn Chí Trí, Vĩnh Ba, Nguyễn Thượng Hải, Hồ Đăng Thanh Ngọc, Lê Huỳnh Lâm, Bạch Lê Quang, Phạm Tấn Hầu…

  • Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.


  • NGUYỄN ĐỨC TÙNG

  • Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu

  • LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.

  • LGT: Machu Picchu của đế quốc Inca, núi thiêng Mỹ Sơn của vương quốc Chămpa có cùng số phận đỉnh cao một nghệ thuật kỳ vĩ bị chiến tranh và thời gian tàn phá.


  • Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu


  • NGUYỄN VIỆT CHIẾN

  • Nguyễn Đông Nhật - Từ Hoài Tấn - Trần Hoàng Phố - Phan Trung Thành - Phùng Sơn - Lê Hồ Ngạn

  • LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.

  • NGUYỄN DUY

    Nhìn từ xa... Tổ Quốc!