Nhà thơ Nguyễn Phan Quế Mai - Ảnh: phunuonline.com.vn
Paco Renteria* Dìm cây đàn xuống dòng sông Hương Những nốt nhạc sôi lên mặt nước Vầng trăng đắm mình đêm nay Paco Renteria Những vũ điệu mời gió về hát Những nốt nhạc gọi mây về bay Đại nội triều triều vua chuyển mình Paco Renteria đêm nay Lửa đã cháy từ Mexico Gẩy cung đàn vào xứ Huế Trường Tiền nhịp nhịp rơi Hoa phượng tràn tràn men lửa Tiếng ve quên buông mình vào hè Những dòng người nắm tay nhau tuôn chảy Tình yêu nồng đôi môi Paco Renteria Tiếng nhạc chùm chùm pháo hoa Ngân nga vũ điệu ánh sáng Trăng đêm nay xuyên năm xuyên tháng Rơi ta về vũ điệu Paco Renteria ----------- *Paco Renteria là nghệ sĩ đàn guitar xuất sắc Mexico, đại sứ âm nhạc Mexico, người tham gia biểu diễn tại Festival Huế 2010. Mây Mây trắng bay mây trắng đậu mây trắng ở trong tôi Một chiều mây làm bạn Nghìn năm trắng chưa thôi Mây lên từ biển mây lên từ sông mây lên từ chân sóng Biển xô tôi sông vỗ về tôi những nhịp sóng trắng Không thể là núi giữ mây ở lại Không khơi xa để đón mây về Tôi du ca qua những vùng sa mạc đời người khô cát sỏi Đợi một ngày mây trắng dừng chân Cởi gió Một ngày gió nâng tôi lên cao Tôi nhìn xuống thấy một con kiến bị cầm tù trong hộp thư điện tử nhiều ngăn, trong chiếc điện thoại di động thỉnh thoảng lại đổ chuông Một ngày gió nâng tôi lên cao Tôi nhìn xuống thấy một con chim bị cầm tù trong tiếng ngợi ca của bầy đàn, trong những mốc giới hạn mỹ cảm đã được sắp đặt Một ngày gió nâng tôi lên cao Gió trao tôi đôi cánh Và bảo tôi hãy cởi gió ra và bay lên trên ý nghĩ. (265/3-11) |
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN