Chùm thơ Ngọc Tuyết

13:56 20/10/2011
NGỌC TUYẾT

Nhà thơ Ngọc Tuyết - Ảnh: lucbat.com

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

Trò chơi


Như loài dơi đêm căng cánh buồn níu trĩu
rớt giọng ru khàn
mất chuẩn đường bay
thân thể mê man trên nghìn bóng sáng hoài nghi
rã rượi
tưởng chừng bầu trời già cỗi sẽ vô vàn mất mát
giấc ngủ tưởng chừng không bao giờ trở dậy
trong góc ngày - chiếc gường quay lên, xuống tựa trò chơi tung xiếc phận người

Yên tĩnh, yên tĩnh thật kỳ diệu
vầng trán rươm rướm tụng ca bàn tay mát dịu
sột soạt vết thương hồi sinh bởi chút tình người sót lại
chiếc áo choàng trắng lặng lẽ điểm danh
ống tiêm nhiệm mầu bơm đẩy hạnh phúc vào tĩnh mạch
sòng phẳng tự do bay lên một điệu cười
mê sảng

Qua khe cửa, nhìn qua khe cửa
dấu chân sự sống quay cuồng bao ý nghĩ
bao giờ thấy mặt thần linh
khi những ngôi sao đều thuộc về đêm tối
lời nguyện cầu nhấm nhá
con cú mèo đang làm dấu thánh
rửa tội
vâng rửa tội


Trên chiếc cầu đời


Lóng đông len rãnh kín thở dài
đêm sần sượng trộn trạo những âm thanh vấp vòng eo ám mốc
em ngồi bên đường viền dự tiếp phần nghi lễ tiễn đưa
thiên sứ già nua rùng mình vớt vát những rối rắm đám phù vân thon thót giả danh
những ảo giác lưỡi lê đâm vào từng giấc mơ đầy mùi thuốc ngủ

Biết chẳng lành!
những con thiêu thân vẫn buồn hiu vác bóng mòn lao vào vùng sáng
ngày mai nhai đất cục tội tình
trong những nấm mộ em chôn rục rã dối lừa, phản trắc, điêu ngoa... từ bạn, từ tình yêu, từ sơ giao ban tặng không nghĩa trang tưởng niệm
mọi thứ đã chìm vào yên lặng lãng quên

Đêm hoen gỉ
đánh rơi tiếng khóc
giấc mơ mồ côi ngã rẽ mỏi mình
Ơi những im lặng thưa thớt
bồn chồn
ơi một tờ lịch tiễn năm
giàn giao hưởng nghèo khó bỗng vang lên khúc dẫn
em tận tình dâng bàn tay bấu vào bình minh hiếm muộn
che đậy bao muộn phiền ý nghĩ
hẹn hò với tháng giêng mông lung...
thấu kính hoang tưởng màu gì quét tiếng chuông dội vào mùa đông chết
chờ một đêm trừ tịch - đêm hun hút những khoảng trống đầy ma lực
rót vào em câu kinh tình yêu đầy xác tín - hy vọng vẽ kiêu hãnh lên đôi chân đứng thẳng
cơn nhiệt em nóng giấc mơ trăng loang loáng xuống mặt hồ
nôn nao réo gọi từ cõi mờ vọng lại
sức bật lạ lẫm đông cứng em trên môi đời từ cuộc người tan chảy

Trên chiếc cầu đời người vội vã - nước dưới chân xiết khua âm
vọng hứa hẹn dâng mùa
em như loài sứa trong suốt không mang những ẩn dụ
thanh khiết
anh
bình minh tưới vào xuân cám dỗ không lời.


(272/10-11)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa

  • VŨ THỊ KHƯƠNG sinh năm 1953Quê quán: Hà Dương - Hà Trung - Thanh HoáHiện công tác tại: Uỷ ban nhân dân thị xã Bỉm Sơn Thanh Hoá.Cử nhân báo chí.Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thanh HoáĐã có các tập thơ in riêng, in chung và in trong nhiều tuyển tập.

  • Từ Hoài Tấn - Đoàn Quỳnh Như - Thúy Liên  - Lê Tất Sĩ  - Trần Vạn Giã - Từ Nguyễn - Trần Hữu Dũng - Thái Hải - Nguyễn Man Kim - Thanh Tuyền - Hồng Vinh - Đào Duy Anh

  • Thúy Nga, Trần Tịnh Yên, Nguyễn Thị Thái, Văn Công Hùng, Lê Quốc Hán, Nhất Lâm, Nguyễn Trung Bình

  • Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh  

  • THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...

  • NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...

  • ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .

  • MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .

  • MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...

  • ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng

  • LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang

  • PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa

  • NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá                         Vọng Phu thế này?

  • THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu

  • TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu

  •                    NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.

  • TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...

  • NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.

  • LÊ ANH DŨNG...Áo dài em nền nã dịu dàngrơi hết kiếm anh hùng Lương Sơn Bạc...