Minh họa: L.V.T.G
Dấu tích buồn
thánh địa buồn mang đứng dưới mưa
trơ trọi đống biên niên danh trạng
lấp mồ đá gạch
trùng tang
dưới chân ngọn Mahabavata(*)
nhấp nhô tháp cổ
cong võng mắt rêu điểm tích nhạt nhòa
mọi hân hoan tắt lịm
mọi huy hoàng ngủ quên
mọi trầm thiêng hóa đá
chỉ cái đẹp vĩnh cửu của lụi tàn
còn than thở
bên hố bom chiến cuộc
lõm một văn minh
Tha nhân
những cánh chim lung lạc giữa muôn trùng, biền biệt
tha hương ngậm ngải biệt bóng trầm
đây viễn xứ xa xôi, ôi...
ngậm ngùi rừng thu hoang phế
hàm oan những lời thơ
tung nâng tơ bướm
trở dạ sắc trời
một ngày cùng
của năm tận
không còn gì để sáng, trời tắt
không có gì để mất, đời tàn
những cánh chim thiên di
đậu trên chiếc bóng nảy mầm
------------------------
(*) Ngọn Đại Sơn, tên ngọn núi ở khu thánh địa Mỹ Sơn.
(SH277/3-12)
HUỲNH THUÝ KIỀU
NGUYỄN THỊ HẢI
KIM QUÝ
LÊ THÀNH NGHỊ
Nguyễn Đức Tùng - Lê Hoàng Thảo - Đỗ Tấn Đạt - Trần Văn Thiên - Nhật Chiêu - Vũ Dy - Hoàng Thu Phố - Trần Thu Hà
TRẦN PHƯƠNG KỲ
TRẦN TỊNH YÊN
TRẦN THỊ HUÊ
PHẠM THỊ NGỌC LIÊN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyên Hào
Nguyễn Hữu Phú - Lâm Hạ - Lâm Tẻn Cuôi
LÊ VI THỦY
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Từ những cảm trạng thường nhật đặt trong sự giao cắt với đời sống nay lại được quy đổi thành những cảm thức khá chân thật đặt trong những rung chấn thì thầm của tâm cảm, thế giới trong thơ của Nguyễn Thúy Quỳnh hiện lên với những sức sống động cố hữu của nó.
PHAN VĂN CHƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
TRẦN QUỐC TOÀN
Hồ Tấn Phong - Nguyễn Loan - Hà Nhật - Nguyễn Minh Khiêm - Bạch Diệp - Ngàn Thương - Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Thiền Nghi
Nghiệm về sự chết qua từng nhịp thở mong manh, không dễ ai cũng lặng chừng thấu cảm. Người thơ thấy bóng đêm khi vầng dương rạng rỡ và cái đầu nghiêng hẳn về một giấc mơ.
Tác giả trẻ Đặng Thiên Sơn soi vào tưởng tượng hầu tìm kiếm bản thể khác của đời sống, lặng lẽ như tiếng dế đêm thâu, như ánh sáng đom đóm chiếu xuống tuyền đường ký ức.
Sử Khuất giới thiệu
Nguyễn Hoàng Thọ - Phùng Tấn Đông - Đỗ Quyên - Hà Văn Sỹ