LÊ THÁNH THƯ
Ảnh: TL
Tự hát cho mình nghe
Tôi huýt sáo ở vườn sau khiết tịnh
Bài hát buồn biển xanh
Lê thê gió dưới tàn hoa ngũ sắc
Nghe khô héo ngày đã mất
Em tan ra như khói mỏng
Tôi mê sảng
Giữa vườn nhà um khói.
Không người đi từ đây
Chẳng còn ai quay trở lại
Trời vẫn xanh thê thiết trên đầu
Tôi ngồi trước thềm nhìn con chó già ngủ gật
Nghe trái chín rụng
Nghe tiếng mèo kêu ăn
Buồn
Không nói…
Không có gì phía trước
Chẳng còn gì phía sau
Tôi huýt sáo bài ngụy âm lạc loài trên rẫy đầy gai mắc cở
Và bỏ đi
Không nói.
Tôi chẳng còn đợi ai
Nơi mảnh vườn um khói.
Blues trên cánh đồng
Người đàn ông trở về đứng hát trên thành cầu
Nghe tiếng tù và tan trên cánh đồng nắng hạn
Đôi mắt màu tro
Ứa ra những hồi niệm nhiều năm mê sảng.
Tiếng tù và loang kín mặt sông con
Người đàn ông ném đốm lửa chưa tàn
Cánh đồng rạn vỡ chân chim
Nơi này
Cỏ không thể xanh.
Nơi đây, người thức bên kia sông
Bao dáng hình củi mục tưởng trọn đời không thể sống
Vẫn hom hem nụ cười góa bụa
Vẫn hồn quê thanh khiết sáng cả sân nhà
Vẫn thân cò lặn lội qua sông
Bàn chân cắm xuống mặt đất nhếch nhác mùa màng
Người mắt màu tro
Lặng lẽ
Tẩm mình trong nhang khói.
Tiếng tù và cày xới hoàng hôn
Trên cánh đồng ngập tràn mộ chí
Đâu đây vẳng tiếng kêu
Phải tiếng linh hồn gọi nhau từ làng dưới ngược lên
Níu ngày chậm lại
Chậm lại… tàn hương.
(SH285/11-12)
HOÀNG VÂN KHÁNH
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột