LÊ HÀO
Minh họa: Tô Trần Bích Thúy
Gió thổi vào ngày e ấp
Gió thổi thốc vào bụi cà
còn mang theo một mùa xa lạ
còn ngọn đồi trơ trọi và eo óc lợn gà
sương trắng mù che ký ức
Mấy mươi năm trời bên nương khoai
rừng nghiêng nghiêng
bạc sờn đá sỏi
Mà nhớ lắm ngày anh đi, làng buồn hiu bên khóm núi
mà nhớ lắm ngày theo chồng, chị ngẩn ngơ nhìn đất đỏ
nghẹn lòng mẹ, bát chè xanh
lay phay mưa, sụt sùi suối khóc
Mấy mươi năm trời sương xuống bạc phếch lòng cha
gió cuộn vào bụi sim
chạnh lòng tre cúi mặt...
lá rụng như chiều nước mắt
Cứ thốc vào ngày e ấp
thốc vào cánh võng rừng xưa
ngày cha đánh giặc
bụi đường Trường Sơn bây giờ bùn đỏ
loang lổ núi rừng gió táp
Mấy mươi năm rồi…
anh xa, chị xa
con nai rừng không về uống nước suối làng...
cứ chiều chiều nhìn sang phương ấy
nắng ở chân trời, mưa xuống bên nương.
Sau cánh cổng
Phía sau cái cổng đó là gì?
người đi qua mỗi ngày
không mở cửa
Mình dòm qua khe:
một con thuyền nằm bãi
con thuyền bật khóc
Ngày hôm sau mình dòm qua khe:
một cánh đồng phơi nứt nẻ
cánh đồng nằm úp mặt
Rồi ngày sau nữa
lại dòm qua khe:
một cánh rừng khô trơ trọi
chỗ cây nằm
trừng trừng đôi mắt
Sau cái cổng là nỗi buồn
người không mở cửa
người lưu cữu nỗi buồn?
(TCSH376/06-2020)
NGUYỄN THỊ HẢI
KIM QUÝ
LÊ THÀNH NGHỊ
Nguyễn Đức Tùng - Lê Hoàng Thảo - Đỗ Tấn Đạt - Trần Văn Thiên - Nhật Chiêu - Vũ Dy - Hoàng Thu Phố - Trần Thu Hà
TRẦN PHƯƠNG KỲ
TRẦN TỊNH YÊN
TRẦN THỊ HUÊ
PHẠM THỊ NGỌC LIÊN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyên Hào
Nguyễn Hữu Phú - Lâm Hạ - Lâm Tẻn Cuôi
LÊ VI THỦY
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Từ những cảm trạng thường nhật đặt trong sự giao cắt với đời sống nay lại được quy đổi thành những cảm thức khá chân thật đặt trong những rung chấn thì thầm của tâm cảm, thế giới trong thơ của Nguyễn Thúy Quỳnh hiện lên với những sức sống động cố hữu của nó.
PHAN VĂN CHƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
TRẦN QUỐC TOÀN
Hồ Tấn Phong - Nguyễn Loan - Hà Nhật - Nguyễn Minh Khiêm - Bạch Diệp - Ngàn Thương - Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Thiền Nghi
Nghiệm về sự chết qua từng nhịp thở mong manh, không dễ ai cũng lặng chừng thấu cảm. Người thơ thấy bóng đêm khi vầng dương rạng rỡ và cái đầu nghiêng hẳn về một giấc mơ.
Tác giả trẻ Đặng Thiên Sơn soi vào tưởng tượng hầu tìm kiếm bản thể khác của đời sống, lặng lẽ như tiếng dế đêm thâu, như ánh sáng đom đóm chiếu xuống tuyền đường ký ức.
Sử Khuất giới thiệu
Nguyễn Hoàng Thọ - Phùng Tấn Đông - Đỗ Quyên - Hà Văn Sỹ
HOÀNG VÂN KHÁNH