HỒNG HẠNH
Ảnh: internet
Còn lại...
Sự im lặng
như chiếc dùi vô cảm
đập vào khoảng trống
Người tránh
những tia nhìn sắc lạnh
găm vào ta
từ bốn phía
Đôi khi trong ta bùng lên ngọn lửa đỏ
được nhen từ rất xa
bằng ký ức một đêm trăng dịu nguyên buốt nhói
Ta đã lội qua vùng đồi thấm đẫm nhớ
trèo qua một chiếc cầu chông chênh
rồi rơi nước mắt khi tình yêu để khuất
phía sau mình
Giá mà thản nhiên được
giá mà khóc được
giá mà chảy máu được.
Tháng năm
Tháng năm
một đêm hè nóng bỏng
mặt đất gập ghềnh mặt trăng như con thuyền treo ngược
tôi nhận một cái hôn
rồi ngỗ nghịch cười vang
Tháng năm
có một vùng sáng lập lòe ánh lửa
niềm tin treo chót vót đỉnh trời
con đom đóm bay
ngả nghiêng giữa một vùng xanh lá
Tháng năm
điệu hát mùi mẫn kia sao mà đáng ghét
có một hòn bi long lanh
đến tận cùng long lanh
nước mắt
Tôi ngỗ nghịch nhận lời nguyền rủa
quăng vào bóng tối
vào đêm
vẫn mặt trăng như con thuyền treo ngược
rỗng không giữa một vùng trống không...
Định nghĩa
Chỉ còn một vệt sóng
đau và khô trắng như muối
Mái tóc suốt một thời nông dại
cũng không xanh
Nắng và gió miền trung
hanh hao một trời cỏ
Ve không kêu được nữa
hoa đã tím lạc màu
trái tim âm ỉ đau
dù sinh ra không phải để chịu dựng
ta nhặt cho mình chùm phượng
đã chín nấc trong hè
Tình yêu là như thế?
(TCSH49/05&6-1992)
LTS: Thái Ngọc San sinh năm 1947 tại An Thủy, Lệ Ninh. Thơ in trên các báo Sài Gòn cũ từ năm 1963. Trưởng thành qua phong trào đô thị, là nhà thơ tranh đấu của thành phố Huế và các đô thị miền Nam, những bài thơ xuống đường của Thái Ngọc San lưu hành trước năm 1975 đã khẳng định phong cách thơ riêng của anh.
HẢI BẰNGChuông Thiên Mụ
PHẠM TẤN HẦUXứ sở dịu dàng
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa
LÊ THỊ MÂY
NGUYỄN KHOA ĐIỀMmẹ và quả
LÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gió
(Hưởng ứng cuộc thi thơ lục bát)
LTS: Sinh năm 1972, hội viên Hội Nhà văn TT.Huế. Thơ Tường có ấn tượng từ khi còn sinh viên và đã được nhiều giải thưởng như Tác phẩm tuổi xanh, giải VHNT Cố đô Huế, thơ hay Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Cửa Việt…Sau 2 tập thơ Hoa cúc mùa thu và Lá tháng chạp, Tường “nín” một thời gian khá dài rồi lại “Quang gánh” với trường ca. Đã vậy, Sông Hương cũng “Quang gánh” lại trường ca này với đề tựa của nhà thơ trẻ Lương Ngọc An.
NGÔ MINHViếng anh Thanh Hải
ĐỖ VĂN KHOÁIMưa trên sông tôi về
NGUYÊN QUÂNĐêm trên Bạch Mã
HẢI TRUNGBờ kè hạnh phúc
THANH TÚĐồng điệu xanh
Ngày 1 - 4 - 2010, Đại tá, nhà thơ Nguyễn Trọng Bính vĩnh viễn không còn làm thơ nữa! Quê gốc Hà Tĩnh, Nguyễn Trọng Bính nguyên là Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, một con người nặng tình với Huế và Tổ quốc ông từng cầm súng bảo vệ này. Viết bài thơ dưới đây, ông như đã đoán định được ngã rẽ phía trước dẫu còn nhiều trăn trở đúng với nỗi lòng của một nhà thơ mang theo mình 40 năm tuổi Đảng.
LÊ VIẾT XUÂNĐi tìm
NGÔ MINHCơm niêu
HẢI BẰNG Rút từ trong di cảo Ký ức thơ
NGUYỄN LÃM THẮNGNgợp tình
NGUYỄN KHOA NHƯ ÝĐắm đuối