Chùm thơ Hoàng Thị Bích Thuần

11:20 16/03/2010
HOÀNG THỊ BÍCH THUẦNGiấc mơ con chữ

Ảnh: Internet


Cuối cùng chỉ còn lại riêng tôi
Thẫn thờ
Với giấc mơ chiều hoang toác gió
Chút yên bình trôi chảy theo dấu ngày
                        qua không vết vương lại
Phía trước là con đường mờ nhạt niềm tin.

Tôi giẫm lên tuổi thơ mình bước vào những
                        con chữ lao đao bóng.
Không có mẹ cha để bấu víu, chỉ có thế giới
            văn chương muôn hình muôn mặt
Tôi nắm bắt như nắm bắt số phận
Nhắm mắt tưởng tượng ra gương mặt mình.

Ranh giới thực - hư chỉ một giấc mơ cỏn con
Mà xa lắc giữa bốn bề gió là gió
Tôi chưa dứt tuổi hồng hoang đã vội tìm đến đích
Cái đích nhạt mờ, bóng chữ gẫy đôi.
                                                23-12-99


Hoài niệm ngày thu


Xao xác gió đầu thu
Ngọn lửa chiều âm thầm đỏ
Ông ngồi trong ba mươi năm trước
Sau bao năm gồng gánh thuyền chài

Bờ sông lách cách tiếng mái chèo khua nước
Đã mấy thu con gái ông theo chồng
Đã mấy thu con trai ông đi biền biệt
Tháng năm vơi đầy nỗi niềm bên mộ bà xa trông

Ông ngồi nhìn nắng nhạt phía hoàng hôn
Cái nhìn ngân ngấn nước
Khói bếp cay buồn vào ý nghĩ
Đồng đội ông nằm đâu ở biên cương?

Hết một đời chưa hết lam lũ
Hết một đời chưa hết khôn nguôi
Ông chèo về đêm mơ lổn nhổn bước chân
                        hành quân người lính
Nén hương vảng vất những linh hồn

Chỉ mình ông trở về
với tất - cả - nguyên - vẹn
Với nỗi đau lòng âm ỉ dày vò
Trong sự sống đời ông có mồ hôi, nước mắt
                        và máu của đồng đội
Gió vẫn xao xác đầu thu
                                01.01.99


(133/03-2000)




 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

  • Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh

  • Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam

  • LƯƠNG NGỌC AN               (Trích Phác thảo những lời ru)

  • Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng

  • Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang

  • MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối

  • LÊ THANH NGANgười thổi sáo

  • Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu

  • Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm  

  • CHU THẾ LUYẾNCha tôi

  • PHAN HUYỀN THƯCáo phó

  • NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao

  • LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế

  • THU NGUYỆTSóng rơi

  • NGUYỄN PHI TRINHTa với con diều giấy

  • Phan Trung Thành - Đặng Kim Liên - Lê Thị Mây - Trương Quân - Lê Huy Hạnh - Nguyễn Thanh Kim - Lưu Xông Pha - Phổ Đồng - Trần Quốc Thực - Ngàn Thương

  • NGUYỄN THỊ THÁINghe dự báo thời tiết

  • THI HOÀNGDấu vết

  • Ngô Thế Oanh - Minh Việt - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Huy Anh - Tô Văn Hiệu - Huỳnh Minh Tâm - Liên Nam - Tân Lĩnh - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Quốc Hán