ĐÔNG TRIỀU
Ảnh: internet
Buổi sáng trong bốn mét vuông
Có thể ví như những “hạt giống” trong cuộc đua nào bây giờ?
Khi tôi nhìn qua tấm gương buổi sáng phản chiếu sự tuyệt vọng của tạo hóa
đã biến thành than dưới
chân sự sống
Thanh xuân đang nhảy múa trên cành…
Trong bốn mét vuông ấy họ check-in lần lượt đời mình
Họ ngắm trong thước giác quan khác nhau mỗi kiểu một tầm nhìn
Không ánh mắt, không đôi chân, không tiếng nói và cuộc sống lặng thinh
Tất cả dìu nhau trong bốn mét đó
Để check-in…
Ngoài kia mưa nắng vô tình
Tôi thấy đôi lúc chúng ta cuộn mình trong đó
Bát cơm úp giấu đến ôi thiu mà không mang đi xẻ nửa
Lương tri chưa thai nghén được mang bầu
Cho phía sau…
Buổi sáng họ tìm nhau
Góc vắng quán cà phê chừng ấy
Thanh xuân những câu chuyện dài mê mải
Sắp nhau hoán vị mỗi ô hình
Đẹp vì lời nguyền trong mỗi đức tin!
Tôi vẫn ngồi lặng thinh
Nhìn nắng đã tan trên đầu thành chảo lửa
Cơ hồ như ngày mai không gặp nữa
Họ dúi tay nhau loại thuốc chữa linh hồn…
D’ran chiều mưa
Những giọt nắng như xác chết đã co lạnh trên chiếc áo phông trong ô cửa
Đồi chè tái đi sau màn mưa ngếch thềm buồn
Em có vội đến mấy cũng chẳng giữ được cuộc tình theo gió cuốn
Chiều đóng cửa lúc 3 giờ
Chiều mưa reo gối chăn…
Chuyến xe mò về như kẻ trộm lạ đến D’ran(*)
Đôi mắt quét hàng hiên tìm bàn tay vẫy gọi
Hôm qua còn cời lên tiếng hát của vài chiếc áo lắc lư tình đời đã bạc
Tiếng hú cuối chiều vừa buông gió xa bay…
Ánh mắt quá gầy vừa neo trên áng mây
Mưa xóa cả đường về trao ước hẹn
Em vẫn nép bên ô cửa trong ngôi nhà còn thơm mùi gỗ thông ướp mật
Dù bức tranh buồn còn đâu đó tơ duyên
Anh ở lại đây những mùa mưa lá bay
Những con vít dằng day cuối cùng cũng rời khuôn ván cửa
Chiều tối nhìn về phía đồi thông có ngôi nhà ôm ánh lửa
Chợt nhớ em đi mùa mưa ấy quá ư dài...
Thị trấn loanh quanh buổi sáng ngồi chờ nắng mai
Ba, bốn gương mặt cũ sờ quanh mép bàn mòn vân gỗ
Những tách trà trên tay ấm lên do thân nhiệt truyền vào
Dy ngắm về phía đồi cao, Tuyên rịt đôi mắt cuối con đường ngày xưa
Thúy đến, anh đã thấy trong tách trà sóng sánh giọt vàng phai…
Xe rời thị trấn rồi sẽ đi những chuyến dài
Anh vói nhìn theo đường xa phố nhỏ
Chiều mưa ném về nhau hàng trăm dấu hỏi
Vẫn biết em có lúc sẽ buồn hơn buổi nói chia tay !…
---------------
(*) D’ran: tên thị trấn của H.Đơn Dương - tỉnh Lâm Đồng
(TCSH375/05-2020)
Ngô Minh - Nguyễn Trọng Tạo - Văn Cầm Hải - Nguyễn Vũ Tiềm - Phổ Đồng - Nguyễn Hoa - Trần Hồng My - Nguyễn Khắc Thạch - Lê Đình Ty - Quang Khải - Mai Văn Hoan - Thiệp Đáng - Phạm Nguyên Tường - Văn Tâm - Nguyễn Đỗ - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Bảo Chân - Thanh Thảo - Phan Bùi Bảo Thy - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Đình Nam - Nguyễn Trung Bình - Trương Quân - Nguyễn Văn Vang - Bạch Tâm - Từ Hoàng Công - Tĩnh Mặc
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT