ĐẶNG THIÊN SƠN
Ảnh: Internet
Cát
Đơn lẻ mà không đơn lẻ
Phẳng phiu mà không phẳng phiu
Không nhận ra phía nào là mặt
Cát chỉ là cát thôi.
Bao nhiêu dấu chân người qua đây
Bao nhiêu bàn chân nặng nhẹ
Bao nhiêu người yêu người ghét
Cát chỉ là cát thôi.
Một mai chìm sâu lòng bể
Không còn thấy ánh mặt trời
Không biết phía nào là mặt
Cát chỉ là cát thôi
Và người qua đây cũng vậy
Khi bước chân chùn về sâu lòng cát
Mới thấy mình dở hơi
Tự vẽ vời những cái này cái nọ
Mặt chẳng qua là quy ước tạm thời
Người và cát lâu dần lẫn vào nhau.
Chẳng còn ai biết đâu là người đâu là cát.
Những con cá cụt đuôi
Những con cá cụt đuôi
Bơi qua mùa nước độc
Tôi nhìn chúng thật lâu xa xót đến điếng người.
Cánh đồng có vàng ươm
Chân trời có rộng mở
Và ngàn lời ca thánh thót đến cỡ nào
Thì những con cá cụt đuôi
Cũng khiến tôi chân run như muốn đổ.
Những con cá cụt đuôi
Những ngọn gió cụt đuôi
Và ngày cũng cụt đuôi
Tôi cũng cụt đuôi ý nghĩ…
Bao nhiêu người làng đã ra đi
Như những con cá cụt đuôi yểu mệnh?
Đồng xanh xưa đã lụi tàn!
(TCSH373/03-2020)
NGUYỄN THỊ BÍCH PHƯỢNG
Nguyễn Hữu Trung - Nguyễn Hoàng Thọ - Băng Nguyệt
HÀ DUY PHƯƠNG
LỮ THỊ MAI
Đặng Thiên Sơn - Phan Trung Thành - Lê Công Hoàng
TRẦN HẠ VI
Bạn đọc hẳn sẽ đặt nhiều dấu hỏi phía sau câu thơ “Là trở về thăm một chuyến sắp đi xa”. Như là sự trở về
nơi hoang vu cõi lòng “thả lên vòm trời đêm một nắm lung linh”, tác giả Nguyễn Thanh Hải đã thử tưởng đến cuộc trùng phùng với vĩnh cửu.
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
ĐINH PHƯƠNG
Vũ Dy - Khaly Chàm - Đặng Văn Sử - Phan Nam - Trần Văn Lợi - Hồng Chinh - Lâm Bằng - Np Phan - Nguyên Chương - Đỗ Thị Nhạn
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
TRẦN VĂN THIÊN
TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG
NGUYỄN THỤY VÂN ANH
LÊ THÀNH NGHỊ
NGUYỄN CHÍ NGOAN
Châu Thu Hà - Phan Duy - Hoàng Thụy Anh - Mai Văn Hoan - Nguyen Su Tu - Ngưng Thu - Võ Ngột
PHẠM VĂN VŨ
TRẦN QUỐC TOÀN
NGUYỄN MINH KHIÊM