ĐẶNG THANH BÌNH
Ảnh: internet
Tháng tám của riêng em
Tháng tám về ngập ngừng ngoài cửa sổ
Gió mơn man trên những khóm cúc vàng
Buổi sáng lạnh chân trần em xuống phố
Nghe lao xao tiếng lá gọi mùa sang
Tháng tám về, mắt cài len màu nhớ
Chợt thấy mình là một vị tiểu thơ
Trăm năm trước bị đày ra hoang đảo
Bởi trót yêu chàng dũng tướng chăn bò
Tháng tám về, thương đời nàng trắc trở
Giọt lệ buồn một thế kỷ chưa khô
Đa mang chi nàng hỡi chiếc trâm vàng
Rơi xuống biển vì trò đùa của gió
Tháng tám về, mưa vẫn tràn khắp ngõ
Sợi chỉ mành sao trói buộc giấc mơ?
Những cơn mưa úp ngược
Buồn thì cứ khóc, hết nước mắt thì nỗi buồn sẽ tan.
Em cũng chỉ đàn bà, cũng thịt cũng xương như bao đàn bà khác
Chứ nào phải siêu nhân hay người máy
Mà có thể chu toàn mọi việc
Từ đông sang tây
Buồn thì cứ khóc, hết nước mắt thì nỗi buồn sẽ tan
Như những cơn mưa úp ngược, thốc tháo
Ngập tràn trong đất
Như những giọt sương đùn đẩy, bật nhào
Tan tận trời cao
Như hành trình nước mắt của em
Vẫn nhòe đau dù những tổn thương đã dày theo năm tháng
Em vẫn không thể kháng cự
Trước giông gió cuộc đời
Buồn thì cứ khóc, hết nước mắt nỗi buồn rồi cũng tan...
(TCSH359/01-2019)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN