Chùm thơ Đặng Thanh Bình

08:43 31/01/2019


ĐẶNG THANH BÌNH

Ảnh: internet

Tháng tám của riêng em

Tháng tám về ngập ngừng ngoài cửa sổ
Gió mơn man trên những khóm cúc vàng
Buổi sáng lạnh chân trần em xuống phố
Nghe lao xao tiếng lá gọi mùa sang

Tháng tám về, mắt cài len màu nhớ
Chợt thấy mình là một vị tiểu thơ
Trăm năm trước bị đày ra hoang đảo
Bởi trót yêu chàng dũng tướng chăn bò

Tháng tám về, thương đời nàng trắc trở
Giọt lệ buồn một thế kỷ chưa khô
Đa mang chi nàng hỡi chiếc trâm vàng
Rơi xuống biển vì trò đùa của gió

Tháng tám về, mưa vẫn tràn khắp ngõ
Sợi chỉ mành sao trói buộc giấc mơ?



Những cơn mưa úp ngược

Buồn thì cứ khóc, hết nước mắt thì nỗi buồn sẽ tan.
Em cũng chỉ đàn bà, cũng thịt cũng xương như bao đàn bà khác
Chứ nào phải siêu nhân hay người máy
Mà có thể chu toàn mọi việc
Từ đông sang tây

Buồn thì cứ khóc, hết nước mắt thì nỗi buồn sẽ tan
Như những cơn mưa úp ngược, thốc tháo
Ngập tràn trong đất
Như những giọt sương đùn đẩy, bật nhào
Tan tận trời cao
Như hành trình nước mắt của em
Vẫn nhòe đau dù những tổn thương đã dày theo năm tháng
Em vẫn không thể kháng cự
Trước giông gió cuộc đời

Buồn thì cứ khóc, hết nước mắt nỗi buồn rồi cũng tan...


(TCSH359/01-2019)





 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê