Phía dưới cơn mưa xanh
anh cắm vào buổi chiều cơn mưa rát ngọt
đám mây quấn chặt bờ vai phố cũ
mưa như ngàn mũi tên bắn vào da thịt
như nước mắt em ngày cũ
đã hóa địa y
xanh bạc cổ thành
những vòng xe bắn nước tung tóe vào ký ức
hàng cây già hơn nỗi nhớ
bầu trời nhiều nếp nhăn thâm nâu
tiếng chim gọi đông
mắc nghẹn dưới rêu phong u tịch
anh như một câu thơ già nua cũ kỹ
lăn trên hoàng hôn xám xịt
những nụ cười đã cuốn theo sông
mong manh của thời gian hữu hạn
đã mòn theo nhịp đập trái tim
em đã qua mấy mùa giấy dó
vẫn nguyên sơ bàn tay lụa ấm
một khiết tinh xanh
một trinh nguyên đỏ
một âm giai vàng ướp nhụy hoàng lan
buổi chiều mây nâu
buổi chiều khói trắng
anh trôi anh theo nhịp buồn trái đất
nghe tuổi mình lăn trên sợi khói mơ hồ
em thêu ngọc ngà lên viễn tượng
để hoài âm tím ngắt giấc mơ dài.
Triền lau sậy
vòng quanh tiếng rêu
ta như loài ễnh ương quên ngủ
những câu thơ vương mang nỗi buồn truyền kiếp
quê hương trước mặt
khói chiều ưu tư
những dòng sông
tự xé mình thành nỗi nhớ hư không
ôm chặt nhau đi em
men rượu nồng chưa ấm lưỡi
những gam màu chưa đầy bố cục
muối chưa vẽ thành chân dung biển
người lồng vào nhau chưa đủ cuộc tình
ôm chặt nhau đi em
ta đông cứng
hay là ta tan chảy
chỉ có tình yêu mới biết
những con chữ trên dòng sông mang hình hài con sóng
thầm ghép vào nhau chỉ được một chữ đau
ôm chặt nhau đi em
những mùa hoa đã rụng
những nụ hôn gục xuống triền lau
những ký ức trổ bông trắng xóa
bờ vai chiều đẫm nát gió hoàng hôn
ta đứng trầm ngâm như cổ tháp
những huyết mạch rôm rốp vỡ
những vuông gạch giấu những lời tuyệt mật
như mắt ta nhìn nhau
(TCSH433/03-2025)
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO