NGUYỄN THANH MỪNG
Uống cà phê với Nguyễn Mộng Giác
và Tạ Chí Đại Trường
"Án ma ni bát di hồng/Châu báu nằm trong hoa sen" - Ảnh: internet
Không phải người Do Thái
Trở về bên thành Jerusalem
Tôi biết mang buổi sáng Tháp Đôi và những giọt cà phê này về đâu
Giữa Sông Côn mùa lu, giữa Nỗi băn khoăn của Kim Dung(*)
Giữa Lịch sử nội chiến ở Việt Nam từ 1771 đến 1802, giữa Sex và triều đại(**)
Giữa những người chiêu tuyết cánh đồng với nhúm thóc giống cổ sử hiếm hoi lẫn trong phù sa truyền kỳ thần thoại
Giữa một đô la chợ trời Golden West Community College với hội thảo Lyon Bản sắc thân xác tại Việt Nam
Giữa những con chữ lưu vong trên chính quê nhà với con chữ bồng bềnh nơi hải ngoại
Giữa những ai có chung rễ má dây mơ
Với mắt Đồ Bàn với môi Thi Nại
Giọt cà phê rơi giữa một Quy Nhơn vắng dần thàng hậu những con thuyền
Rẽ bão tố xuôi dầm mát mái
Giọt cà phê rơi giữa một Quy Nhơn tiệc cưới không còn những bó hoa huệ trắng bác Tám Khùng
Một sương khói cô đơn mặc khải
Giọt cà phê rơi giữa khôn dại Quy Nhơn
Giữa những điều đã qua những gì chưa đến
Giữa đồng dao trẻ chăn trâu và câu sấm tiên tri
Giữa nổi chìm Tây Sơn với thịnh suy chín chúa mười ba vua Nguyễn
Giữa cuộc La Tinh hóa ngôn từ với sào huyệt Hán Nôm
Giữa Lâm Ấp với Chân Lạp Phù Nam, giữa Ấn Độ Trung Hoa với thế giới Tây Phương
Giữa bịp bợm với anh hùng, ếch nhái với hùm beo, diều quạ với phượng hoàng
Có nẻo về chân lý qua chiếc lỗ kim, bị canh gác bởi con voi định kiến
Có hồ đập nhân danh, quyết ngăn trở các dòng sông về biển
Đôi khi sự thật như kình ngư bị chỉ dụ che lấp trong bút pháp tép tôm
Có những trang quốc sử thủy triều
Còn đại diện bằng vỏ sò vỏ hến
Án ma ni bát di hồng
Châu báu nằm trong hoa sen
Ta tìm nhau giữa bơ vơ truyền thuyết
Giữa bộ lạc tô tem với câu kinh ghi trên lá buông
Giữa cuộc tha hóa của rồng và tiềm năng rồng còn ngụ trong cá chép
Giữa linh vật linga yoni với phồn thực nõn nường
Giữa gió đời sau và mưa tiền kiếp
Giọt cà phê rơi trước quan ải tâm linh
Thần người và đất Việt(**)
Khi một quyển sách nghiêm túc bỗng dưng vô duyên
Đương đầu với hổ lốn rau củ khóa kéo dép giày từ những chuyến xe ngựa xe lam ra phố lạc xoong
Đương đầu với ngọn lửa phê bình đặc quyền
Với hội chứng buông tuồng ăn theo nói leo
Kẻ bộ hành kiến văn bị đè bẹp dưới những barie yêu quái
Ly(*) ơi Ly ơi chúng tôi tìm em nơi nao khi hạc đáo về đình
An(*) ơi An ơi, anh hùng hào kiệt nào còn cất tiếng gọi em trong vòm trời con chim hóa liễu con cá hóa mai
Những thế kỷ quá thiếu mắt bồ câu quá thừa ngòi điểm hỏa súng thần công
Em ở nơi nao trong mùi khói nhang mật ngữ Man Nương
Trong phiêu linh hạt cát Tiên Dung trong giọt ngọc Mỵ Châu hoang hoải
Guồng máy quay đồ sộ cung đình
Có đủ níu thơ ngây tình ái
Không phải vua Chiêm Thành trở về cài hoa lên ngực Huyền Trân
Thủ thỉ giọng trầm kỳ hương lửa
Không phải Bắc Bình Vương vén sợi tóc mai đùa yêu Ngọc Hân công chúa
Lời đáp nào trong không gian gió đưa mười tám lá xoài
Buổi sáng giọt cà phê rơi
Tôi chỉ còn biết hỏi Tháp Đôi
Kiệt tác của trời xanh muôn thuở
Định cư chốn vô biên hộ khẩu nơi bồi lở
Say là thực tỉnh, tỉnh là thực say
Cá không lượn mướn chim không bay vay
Tựa đầu vào thiên cổ
--------
(*) Tên tác phẩm và tên nhân vật của Nguyễn Mộng Giác
(**) Tên tác phẩm của Tạ Chí Đại Trường
(SH306/08-14)
LTS: Dạy toán nhưng rất yêu thơ đó là điểm đặc biệt của con người Lê Quốc Hán. Lê Quốc Hán viết thơ nhiều. Thơ anh đã in hầu hết các báo ổ địa phương và trong nước. Thấm đẫm mồ hôi của người lao động, anh luôn nhìn cuộc đời với đôi mắt yêu thương, đầy trân trọng. Hồn hậu, mộc mạc, chân chất mà vẫn nói được cái mình gửi gắm không chút sáo cũ, âu đó cũng là điểm mạnh trong thơ Lê Quốc Hán.Lê Quốc Hán hiện nay là Tiến sĩ trường Đại học Sư phạm Vinh.
LTS: Sinh năm 1969 đã có 2 tập thơ riêng. Là một cây bút trẻ luôn có ý thức làm mới thơ. Tập thơ đầu tay “Dòng sông cháy” của chị vừa ra mắt bạn đọc đã nhận được giải thưởng văn học của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam 1997.Táo bạo, trăn trở cho cái mới. Khắt khe, đòi hỏi cao chính mình trong lao động nghệ thuật; Nguyễn Bảo Chân đã chọn cho mình một cách đi riêng trên con đường thơ ca. Với ngôn ngữ thơ hiện đại, với hình tượng thơ kỳ lạ - qua cảm xúc tinh tế của một tâm hồn nhạy cảm, Nguyễn Bảo Chân đã mang đến cho bạn đọc những bài thơ hay. Hiện nay Nguyễn Bảo Chân công tác ở Đài Truyền hình Việt - phụ trách chương trình “Tác phẩm và dư luận” trên sóng VTV3.
LTS: Sinh năm 1943 ở Hà Nội. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn là một cây bút nữ nổi tiếng. Với chất thơ dịu dàng, đằm thắm, chị đã đem đến cho thơ Việt một giọng riêng. Chị không tìm kiếm những tứ thơ lạ, mà làm lạ những tứ thơ tưởng như đã cũ. Với 6 tập thơ và 2 tập truyện thiếu nhi, Phan Thị Thanh Nhàn đã nhận được nhiều giải thưởng văn học. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn hiện nay là UVBCH Hội Nhà Văn Hà Nội và là chủ nhiệm câu lạc bộ nhà văn nữ Việt .
Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng
Thiên niên kỷ mới vẫy ta sangkhốn nỗi quà xuân chưa sẵn sàng
Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện
Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội
Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê
Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề
Ba bông hoa mang đêm phi qua vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông
Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội
Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.
Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép
Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi
...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...