PHẠM XUÂN PHỤNG
Trung Quốc, hãy nhớ!
Biển Đông triệu triệu năm về trước
Bão giật triều dâng tạc dáng hình
Việt Nam ta như chàng Atlas
Buộc mình chống đỡ lũ yêu tinh
Nửa đàn con theo mẹ Âu Cơ
Xẻ núi, khơi sông, dựng cõi bờ
Máu quyện mồ hôi từng tấc đất
Đen lưng cháy mặt vẫn làm thơ
Một nửa đàn con ra biển lớn
Hóa thân thành đảo giữa trùng khơi
Đảo là ngôi nhà, ngọn đèn, đôi mắt
Vì mẹ, ngày đêm giữ biển trời
Nông dân Việt ngàn đời thuần nết lúa
Hiền lành như đất, thật như cơm
Ba xoa hai đạp ăn xong bữa
Chỉ thích hò vè, ngại múa gươm
Ngư dân Việt mê theo luồng lạch
Chỉ ước trời yên, đánh cá xa
Giũ lưới, gái trai vui đối đáp
Đẩy thuyền, chồng vợ hát dân ca
Hai mươi sáu năm rồi, máu Gạc Ma
Hòa chung dòng máu giữ Hoàng Sa
Biển Đông sôi sục lời răn cũ
Cáo gửi bàn chân
Giặc cướp nhà!
Bay tưởng là bay mạnh tột cùng
Hung hăng, ngang ngược dọa lung tung
Tàu to, súng kễnh đe dân Việt
Lớn, mạnh, giàu, tham, ngạo
Hóa khùng!
Ta vẫn bình tâm biểu chúng bay
Rút giàn khoan khỏi biển ta ngay
Ta không mong muốn dân hai nước
Xách súng, giương lê
Bỏ luống cày!
Ta luôn mong muốn dân hai nước
Qua lại thăm nhau mỗi sớm chiều
Đường thủy, đường không vui tấp nập
Nghĩa tình trọn vẹn
Đẹp bao nhiêu!
(SH304/06-14)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN