LGT: Võ Công Liêm quê quán Vỹ Dạ. Bắt đầu làm thơ năm 2000 (lúc sắp bước vào tuổi thất thập cổ lai hy). Điều đặc biệt này có ý nghĩa hơn khi đọc thơ anh. Trong thơ, anh đã diễn tả tột độ cái khí thơ mà khi đọc tôi nhận được chất thơ vốn đã tiềm tàng trong anh mà anh không chịu phát tiết những ngày tháng trước đây. Những dòng thơ mang tính quê hương nhưng chứa trong một không gian siêu hình mà đôi khi vấn vương vào một thế giới bồng bềnh, đầy cảm xúc hơn là suy tưởng.
Trần Dzạ Lữ (giới thiệu)
Ảnh: internet
VÕ CÔNG LIÊM
Trăng thương bạc
Nhớ: bchỉ, tnsan, tvsao
Vườn thơm tình
đón lấy
hoa thơm hương
môi nhẹ dạ thắm hồng lên đọt nắng
sông chảy nghe thương về truông đầm đợi
ngọn lả lơi mưa. ứa cạn nhành khô
cánh buồm xuôi bãi về cho biển nhớ
em bên này ngong ngóng đợi rừng mai
chim tha phương đậu trên cành vịn xuống
bóng tà dương lúm khúm dưới chân ngà
màu nắng
vương thương
lóng lánh mắt sầu
người ngoái lại tình si như vỡ lở
một chân thân
trùng trùng
qua giữa ngọ
lệ buông chiều
nhuộm nắng
hong tóc em
người lầm lủi vẽ vời thêm dị dạng
thấm bờ môi mời gọi dáng em nằm
rừng thấp thỏi động cánh mỏi ngàn mây
trời dội nắng
đục mê
mưa tắm vội
Đêm lạnh về cánh hạc dãi dầu bay
Trăng Thương Bạc cuối ghềnh nghe tiếng hú.
Tựa cho một tình yêu
Em giận anh bởi anh không đưa em đi ăn nhà hàng
hôm nay
kỷ niệm sanh nhật
con bé mười sáu mười bảy
hôm nay
không còn là con chích chòe của anh thường gọi
không còn thời gian để anh nói yêu em
nhưng anh đã cho em
những phút giây hạnh phúc
những thói quen vẫn thường thấy
trên con người tầm thường của em
Em giận anh bởi anh là người đàn ông tẻ nhạt
không ru em ngủ trên đôi tay mà em tự cho
thần tượng của em
mặt trời mặt trăng của em
thời gian còn lại không đủ chăm một điếu thuốc
trên môi
trên đôi mắt sũng ướt
anh nhìn em vô vị lợi
dưới chuồng bồ câu ấm mái rơm khô
cơn giận dữ của em không làm anh nguôi ngoai
vẫn theo trình tự cũ
không chút phóng túng thêm
không chút mạo hiểm hơn
hôm nay
em ghen anh như muôn thú khác
để em được lãnh cảm mỗi khi yêu anh
bỏ ghét anh
không năn nỉ
Em giận anh bởi anh không đưa em đi xem hát
những ngày ở tuổi mười lăm
những ngày cuối tuần sau giờ làm việc
cụ thể nó như thế nào
em đếm số lượng từ anh sử dụng
gọi tên em
chào em buổi sáng
chúc em ngủ ngon
mỗi ngày em đếm hơn năm chục từ của anh cho em
mất tất cả
em hóa thân
người đàn bà chân thật của anh
cho một tuần rất ít gặp nhau
Em giận anh bởi anh quá phớt tỉnh
chỉ mấy mươi giây đồng hồ sau chuyện ái ân
anh thiếp như trẻ thơ
không mộng mơ
em đối thoại với căn phòng
một con người tẻ nhạt
một con người thói quen
và, thường ngồi một mình
không có em
Em giận anh bởi em không tìm ra giải pháp nào hơn
hôm nay
anh đã chăm điếu thuốc như mọi khi
hôm nay
em làm cho mình cái lồng
vứt các chìa khóa đi
để đóng vai người tình của anh.
(SDB17/06-15)
LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương