Quyên Gavoye - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Văn Thanh
Ảnh: internet
QUYÊN GAVOYE
Ký ức
Ký ức mang hình vật chất
Để ta cứ mãi kiếm tìm?
Có giống như con đò nhỏ
Trôi về miền nhớ xa xăm
Ký ức màu hồng hay đỏ
Để con mang bút ra tô
Có giống như một bức họa
Nắng mưa có đủ bốn mùa
Ký ức hình tròn hay méo
Sao ai cũng bảo khó quên?
Có giống như một viên kẹo
Ăn xong vài bữa lại thèm
Con ngồi lật xem ký ức
Của mẹ những ngày mùa xa
- Mẹ ơi! Ngày xưa mẹ cũng
Giống con bé nhỏ bên bà
Ngày sau lớn con sẽ hiểu
Mẹ là ký ức của con
Bao nhiêu vui buồn con cứ
Rót vào ký ức dịu hiền
NGUYỄN NGỌC PHÚ
Khúc đồng dao gọi trâu
Trâu à, trâu ơi!
Cùng ta ra đồng bãi
Cỏ xanh mượt bờ đê
Tối về trâu nhai lại
Trâu bước đi đủng đỉnh
Ta hóa chú mục đồng
Trên lưng trâu thổi sáo
Cả hai vào mênh mông
Sừng trâu là vầng trăng
Lại là khung diều gió
Đôi mắt trâu mở to
Có gì như bày tỏ?
Ta với trâu gắn bó
Trâu lá đa bên mình
Ta giật dây tuổi nhỏ
Suốt một đời nhong nhong
Trâu kéo cả mùa màng
Luống cày như lượn sóng
Lim dim bóng tre làng
Nhai cả rơm cả nắng
Dòng sông quê in bóng
Trâu tắm với phù sa
Điều trâu muốn nói ra:
Không cưa sừng… làm nghé
NGUYỄN VĂN THANH
Mướp và nắng xuân
Mướp mọc sớm quá
Gặp rét đứng run
Ngọn non yếu ớt
Giàn cao quá chừng
Xuân thả sợi nắng
Cầm tay nhẹ nhàng
Chỉ cần gắng tí
Mướp leo lên giàn
Mướp xòe lá rộng
Vươn ngọn cực dài
Nắng xuân vẫy gọi
Hoa vàng trời mai
Vườn xuân
Vừa mới se se lạnh
Nắng đã bốc lên rồi
Na vừa thay áo mới
Đã nở hoa trắng ngời
Bí ngô khoe lá mượt
Mít vỗ về đàn con
Bầu vẽ hình cách điệu
Lên đầy mình quả non
Mướp thơm lừng trước ngõ
Vươn tay như vẫy ai
Ơ kìa con bướm lạ
Đậu xuống bay lên hoài
(TCSH384/02-2021)
TÔ DIỆU LIÊN
(8 tuổi, lớp 2)
Su Su - Dương Thuấn - Phạm Thị Liên Minh - Vũ Năng Thi
ĐOAN TRANG
Nhà tôi ở xóm Loài. Tôi chẳng hiểu tại sao người ta lại đặt tên nó như vậy, có lẽ đơn giản là để gọi và phân biệt giữa các xóm khác trong thôn.
NGUYỄN THỊ THANH TÚY
Sáng nay tôi thức dậy sớm. Đẩy nhẹ cánh cửa, tôi nghe một làn gió mát dịu phả vào mặt, vào cổ, vào sâu đến tận cõi lòng.
BÌNH NHIÊN
Chuột cố nội nằm trên ghế dựa hướng về ti vi màn hình, tay cầm điều khiển bấm xem hết kênh này đến kênh khác.
Nguyễn Văn Thanh - Nguyễn Thanh Hải
Truyện ngắn
TRẦN BẢO ĐỊNH
Phạm Đình Ân - Trần Quang Mới
NGUYỄN ĐÀO MAI KHÁNH
Olephia
Cha không thể trở về với con được nữa
Con không thể chạm vào cha được nữa
...
LÊ THANH VÂN
Chi một người chết đi, ông ấy nắm trong tay những gì đã cho đi khi còn sống”. Tôi vẫn còn nhớ mãi tấm lòng nhân hậu của một cô bé nghèo.
Nguyễn Thị Thùy Linh - Nguyễn Thu Vy
Nguyễn Ngọc Phú - Hà Ngọc Hoàng - Lê Đình Tiến
HỒ DUY
Con Ky thấy lão Mọi tiến vào nhà. Rõ rồi. Đây là cơ hội hiếm hoi, khi bố Út cưng ở đâu chưa về. Ky ghét lão Mọi đến tận... răng. Lão hay trộm vặt từ trong nhà cho tới ngoài vườn. Không ai thấy, chỉ mình Ky phát hiện. Nhưng mỗi lần Ky vồ thì lão Mọi hét lên; và bố Út cưng xách gậy lao ra. Đơn giản, Ky ăn đòn.
Bình Lộc - Nguyên Hào
Nguyễn Văn Song - Phan Hoài Thương
THANH NHƯ
1.
Bé Ty ré lên tầm nửa đêm. Bố chồm dậy và mẹ cũng thế.
Nguyễn Văn Thanh - Nguyễn Minh Khiêm
CÂY BÚT TUỔI HỒNG
Cuộc sống hôm nay, người ta đi tìm những giá trị thực dụng, thì chúng tôi lại đi tìm những mầm non văn chương, hòng kiếm ra những chiếc lá, nhành cây, nụ hoa tâm hồn bé bỏng giữa cuộc đời. Với mong muốn sẽ gầy dựng được một vườn hoa mát lành giữ lại cho cuộc sống một khoảng xanh râm mát. Để lỡ khi ai đó có những vấp váp trong đời mình, sẽ ghé lại ngồi nghỉ ngơi.
NGUYỄN TRƯƠNG KHÁNH THI
Chúng ta đều đội bầu trời lên đầu, để mà thức giấc, để được thao thức. Mỗi sớm khuya đều là sự xoay chuyển của mặt trời, sự cho và lấy đi ánh sáng, sự tặng và đòi lại bóng đêm.
Đàn voi biết ơn được viết dựa theo một câu chuyện có thật. Khi nhà bảo vệ thú rừng nổi tiếng Lawrence Antony (1950 - 2012), tác giả của cuốn sách bestseller The Elephant Whisperer, từ trần ngày 7 tháng 3 năm 2012, 2 ngày sau, gia đình ông ngạc nhiên chứng kiến cảnh nhiều voi được dẫn đầu bởi hai voi mẹ, nối đuôi nhau đi hàng dặm đến viếng tang trước nhà ông. Chúng lưu lại trước nhà như để tang, hai ngày không ăn uống rồi im lặng ra đi. Cả thế giới kinh ngạc trước trực giác tâm linh cũng như bản tính trung thành của loài voi.