Nguyễn Thế Bính - Nguyễn Hữu Minh Quân - Ngàn Thương - Đỗ Tấn Thảo - Triệu Nguyên Phong - Trần Hữu Dũng - Nguyên Tiêu - P.N.Thường Đoan
Ảnh: internet
NGUYỄN THẾ BÍNH
Mùi nhang tết
Thương lắm mùi nhang xưa bố lùng thùng giũ áo tứ thân quỳ bên bàn thờ tổ tiên cúng tết
hương lăn vào môi mẹ lúng búng miếng trầu roi rói đỏ nụ cười
mùi nhang ngấm tóc con xanh ấu thơ
thao thức nồi bánh chưng mẹ thắp vào lừng lựng mùi xuân rất sâu trong ngần
thảng đâu có lọn gió nhoi nhói bay xói màu thổi ngày bạc đầu
mùi nhang nhẹ hơn cánh hạc thăn thắt nối dài hơn đường con đi
mùi nhang thênh thang cuốn nỗi vô cùng
cuốn vào bao la quạt lả cánh cò lộng dạt dòng sông
mùi nhang ầng ậng nước mắt chan thỏi mực đen chảy tràn câu đối
mộng mị cho nét xuân hồng hơn cháy đỏ áo ông đồ
chợ làng mẹ quẩy mùa xuân
mùi nhang lả tả bay cuộn chùng chiềng hoa xoan rơi tím
sân đình điệu hát xưa bịn rịn
thương nhau ngắt nhành hoa thả chìm vào khói nhang mơ hồ vít vương câu nhớ
xuân cứ mơn mởn xanh tình người nép đợ nhón tay bấm dõi cuộc chia xa
nôn nao mùi nhang vắng nhà
rưng rưng kéo ngắn đường về thăm cha
mẹ ơi đêm nay giao thừa xa lạ
khẽ khàng con nghe tiếng tết xưa rộn ràng có con sáo về tắm nước ao ta.
NGUYỄN HỮU MINH QUÂN
Ngõ nhà chiều tháng Chạp
áo mẹ thơm mùi nắng
thơm tràn giấc mơ ra ngõ
buổi chiều nhớ phố
nhớ áo lụa Hà Đông mịn màng một câu thơ cũ
trời xanh mắt em mấy thuở
cứ trong veo trong veo…
chao ôi một ngày tháng Chạp
mơ hồ buồn vui chẳng rõ
ám ảnh hoài mấy sợi tóc bay…
ai như bóng mẹ về ngang ngõ
dáng gầy một thuở lao đao
mẹ như mạch ngầm trong đất
chắt lọc một đời để được trong veo
những kỷ niệm êm đềm gói trong nỗi nhớ
chừ biết gởi cho ai?
cuối năm mọi người ào ra phố
ta như mây lững thững phía quê nhà
cỏ hoa bây giờ rất lạ
cũng muốn thơm hơn chốn đông người
em bây giờ đã khác
hư mộng tràn theo đêm sao rơi…
có gì xoáy sâu trong tiềm thức
mẹ về trong giấc chiêm bao
chiều cuối năm hoa nở
ngõ rơi đầy tiếng chim…
NGÀN THƯƠNG
Xuân trầm tư
Kìa con chim én tung trời
nghiêng nghiêng cánh mỏng ngỏ lời yêu thương
trần gian thoắt nhịp bềnh bồng
tuổi đời chồng chất nghe hồn ngất ngây
Mùa trôi trên nhánh mai gầy
Xuân trầm tư thở. Một ngày… ngày qua
ĐỖ TẤN THẢO
Sóng mùa xuân
Những con sóng lăn tăn xa khơi gợn nhớ
Bãi bờ tháng chạp
Dìu dặt ngày trở về
Uốn lượn
Cuộn tung bọt trắng mùa xuân
Rồi nhẹ tan đi trên luống cải
Vàng nhẹ giêng hai
Những con còng gió lang thang chóng vánh
Kịp bỏ lại chiếc hang vừa khỏa
TRIỆU NGUYÊN PHONG
Giấc mơ xuân
Chiều Ô Lâu trầm lắng
Khói lam trắng lặng lờ
Dòng sông trăng lội ngược
Vớt sành sứ cổ xưa.
Cõi nghìn năm còn thức
Bóng Phước Tích một thời
Mùa đi tìm mảnh vỡ
Mây úp mặt buồn trôi.
Chuyện tình nơi làng cổ
Vịn bước nhớ từng đêm
Giọt trăng rơi trên lá
Sao nghe quá êm đềm.
Ngược dòng lên Mỹ Chánh
Trăng gác núi mờ xanh
Ấm đông nồng ước hẹn
Giấc xuân trổ nhánh vàng.
TRẦN HỮU DŨNG
Mùa xuân
Gió phân vân
Đánh thức vùng tâm thức rộn ràng
Và bầy én xôn xao trước ngõ
Treo những nụ cười hớn hở vàng rực hoa mai
Mùa xuân
Bầu ngực trần em phập phồng thở
Thế giới cựa mình sinh sôi
NGUYÊN TIÊU
Nốt trầm xuân
Xuân sang ướm áo mây hồng
Nghe hoa bung nụ lạnh đông khóc mùa
Năm cùng tận tiễn gió mưa
Cánh chim én vẫy cợt đùa hoàng mai.
Hong câu lục bát trải dài
Đệm chân du tử một hai dặm về
Ngoái nhìn xanh ngắt sơn khê
Xanh đau đáu nhớ xanh quê mẹ gầy.
Mượn từng ý tứ lỡ vay
Mấy năm trang trải tháng ngày yêu em
Mượn từng ngọn sáng chân đêm
Mặt trời gán nợ gót mềm thiên di.
Ngập ngừng em nắng cong mi
Dõi xa nhớ bóng xuân thì rơi đâu
Mênh mang tuổi mẹ têm trầu
Trong veo xuân gợi ví dầu tao nôi…
P.N.THƯỜNG ĐOAN
Trách xuân
xao xuyến xao xuyến lá rơi
mùa xuân chầm chậm về
nắng tơ vàng như lụa
trải hoa đường em đi
chấp chới cánh bướm vờn mây
heo may lạnh dấu bàn tay
guốc khua lưng phố hững hờ
gỏ nhớ trên ngõ xưa
mùa xuân rơi chiếc lá vàng cuối cùng
ai nhặt cho em dại khờ ngày cũ.
và xa lắc mắt nhìn ngẩn ngơ
bàn tay bây giờ choàng ấm vai ai.
hiu hắt hiu hắt lòng tôi
cõng tình lẻ loi đi về
chiều trên phố hoa ngậm ngùi
trách mùa xuân về chi.
(TCSH372/02-2020)
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...
Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga
Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy… *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com