Nguyên Hào - Yến Thanh - Trầm Tích
Ảnh: internet
NGUYÊN HÀO
Phận chữ
Từng con chữ nối nhau
lầm lũi trong chuyến di cư vô hướng
trước thời khắc chịu ngòi bút xuyên treo
Từng con chữ được phôi thai
đa hình hài, tên gọi
từ cách ai đó ghép các bộ phận của chúng
để tụng ca chính họ
hay hạ danh một vài người
Nhân loại nghìn vạn năm sau
ai người khai sáng hồn chữ?
Nét vẽ hình chữ nhật
Thầy - bên những tấm ván thô
gấp rút đóng chiếc quan tài cho người bạn vừa mất
tay bút, tay phấn... nay tay đục, tay bào
Không dùng thước kẻ compa như trên bục giảng
chiếc quan tài được thầy đo bằng ký ức...
và ướm ngay bằng chính thân mình.
Đến thăm thầy vào một sớm mùa thu
tiếng thầy lẫn trong tiếng cưa tiếng đục
- “tiền vận lận đận, hậu sự thanh nhàn”
Thêm một lần trí mở tâm an
bài học đạo - đời qua thầy ngoài lớp học
Vô cùng
YẾN THANH
Đường tròn của thầy
Tưởng nhớ Thầy Trần Văn Giang
Trời tròn có lúc phù vân
Đất tròn, sao chẳng thấy tâm của thầy
Đường tròn con vẽ bằng tay
Tìm tâm cả một kiếp này chưa ra
Tâm thầy trong chiếc com pa
Vẽ tay tròn mấy cũng là số không
(TCSH357/11-2018)
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê