Trang thơ Nguyên Tiêu

15:35 14/04/2015

LTS: Những đêm trăng nguyên Tiêu vừa qua, trên các chiếu thơ khắp mọi miền ở Thừa Thiên Huế, tiếng thơ của các câu lạc bộ thơ đã có dịp vang vọng. Sông Hương vui mừng khi chứng kiến không khí thơ vẫn rạo rực trong vắt, tinh khiết dưới trăng non tháng Giêng xanh, giữa tháng năm đầy ắp bụi trần.

Minh họa: Nhím

Dưới đây là một số bài thơ đến từ các câu lạc bộ, các nhóm thơ đó: nguyễn như Kính (CLB Thơ Sông Bồ - Hương Trà), nguyễn như Huyền (CLB Thơ Tam Giang - Quảng Điền), Thảo nguyên (nhóm Thơ Phong Điền), Đình nam (CLB Thơ Hương Thủy), nguyễn Đoàn nhật Phương (Học sinh Trường THPT Chuyên Quốc Học).



NGUYỄN NHƯ KÍNH

Gửi người Lý Sơn

Ai còn giữ món quà của biển
Chiếc vỏ ốc ngấn lệ mặt trời
Chim én về xanh biếc ngàn khơi
Nhả mù sương kết tình xây tổ



Tiếng tù và lay hồn vách đá
Neo bồng bềnh níu với chênh vênh
Hàng dừa cao cài bóng trăng xanh
Con mắt Lý Sơn bừng lên ngọn lửa


Rượu cứ rót tang bồng hồ thỉ
Chén xuân đầy sóng mắt lênh đênh
Trống ngũ liên, chân bước xuống thuyền
Câu đưa tiễn chồng chềnh nỗi nhớ


Tráng sĩ qua đây ngọn cờ tung gió
Gẫy đàn hát khúc chầu văn
Vỗ mạn thuyền gọi sóng Bạch Đằng Giang
Múa ngọn giáo tử sinh thân hồ hải


Trong vỏ ốc còn nghe vi vu mãi
Lời biển khơi nói với con thuyền
Lời tâm tình từ ánh mắt trong xanh
Tiếng người xưa gọi lời thề non nước.




NGUYỄN NHƯ HUYỀN

Trước khi chia tay

Ngày mai đã chia tay rồi
Đêm Cửa Lác gió còn hù lều bạt
Sóng Đầm Sam vỗ buồn như muốn khóc
Bóng thiên di phiêu bạt bốn phương trời.


Ngày mai chia tay Tam Giang ơi!
Hồn còn vương những chiều sáng đỏ
Dáng em vươn mình trôi về ngược gió
Bến trăng non lồng lộng nét môi cười


Ôi! Xóm chài mù nắng gió xa khơi
Giấc ngủ trưa rồi bập bềnh đỉnh sóng
Em phăng lưới, tóc trần cho gió lộng
Khách lãng du tim bỗng khát khao đời...


Khách lãng du chưa thương kịp một người
Cắm vào đêm như bóng sào nín lặng
Giọng đò đưa nghe vọng từ xa thẳm
Đóm thuốc khuya thắp cháy mảnh trăng vàng


Mùa sâm cầm về trú tại Đầm Sam
Ta rất tiếc không cùng em được ở
Nhưng sẽ nhớ như đã từ muôn thuở
Nụ cười em - đập Cửa Lác - trăng vàng...




ĐÌNH NAM

Cõi lòng

Một cơn gió cuốn mây trời
Nửa đêm tỉnh giấc chơi vơi vén rèm
Vô tình ta gặp được em
Trên vai một nửa, xót thèm tuổi xanh


Trách cơn gió, trách tình anh
Tặng em một nửa, hóa thành nỗi đau
Tưởng rằng nửa để cho nhau
Nào ngờ núi nặng, sông sâu vắng đò


Giữ không được, trả chẳng cho
Nửa thành giọt đắng tơ vò tháng năm.




THẢO NGUYÊN

Cho một người

Giá anh đọc được ý nghĩ của em
để biết em chứa những gì bí mật
để sớm chiều không loay hoay với bao ẩn tích
với tiếng thở dài như vết cắt.


Giá anh có phép màu vào được giấc mơ
để biết chàng hoàng tử nào
làm ngả nghiêng cả một miền cổ tích
trái tim vô tư lỗi nhịp
một đời sấp ngửa cuồng phong
em hồn nhiên
trước những con đường hoa thơm cỏ lạ…


Giữa muôn ngàn lối đi như thế
em có lạc lẫm dấu đường?


Giá như
anh là tia sáng diệu kì
bay xuyên qua những câu thơ bằng đôi cánh mỏng
để thức nhận rung cảm tận cùng
có phải chỉ là thương vay khóc mướn?


Anh chờ em
Ngỡ ngàng loài chim tín sứ giữa trời xuân lồng lộng
hiến dâng cho đời khúc tình ca dung dị
cho một ngày cánh mỏi
trở về.


Vẫn biết
thơ là cõi riêng, thơ không có tội
sao lòng mãi không yên?




NGUYỄN ĐOÀN NHẬT PHƯƠNG

Vì người không có mắt
ở sau lưng


Vì người không có mắt ở sau lưng
Nên nhân loại sống, ủ hoài nghi vô chừng
Ánh sáng thực thà không chiếu sau vai áo
Mắt dẫu rạng ngời có thấu được nhân tâm?


Vì người không có mắt ở sau lưng
Nên ngày chỉ lướt qua như đã từng
Chẳng thể sống ủ dột hoài trong tối
Mắt sáng này soi tỏ những lối quang.


Vì người không có mắt ở sau lưng
Nên những niềm tin có lưng chừng đất sống
Thôi cứ nhìn nhau cười và tin là thực
Cứ hoài thơ trẻ giữa trời xanh.


Vì người không có mắt ở sau lưng
Nên người yêu nhau quay lưng là lạc mất
Nhìn thấy nhau trong nỗi đau rất thật
Không có mắt ở sau lưng, nhưng có mắt ở trong tim.


Những ngày gió đi qua
Những ngày nắng đậu hờ trên mái
Vì người không có mắt ở sau lưng…


(SDB16/03-15)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • ...sông vẫn xanh màu xanh thuở ấykhác là bây giờ bên sông nhà chọc trời soi bóngô tô đan kín đại lộ lấp loáng nắng trưahình như gió xưa đang háthoa bằng lăng tím lối qua cầu...

  • LƯU LYTên thật: Trần Thị Vân Dung, sinh ngày 28.8.1978 tại Thanh Chương, Nghệ An.Thơ Lưu Ly là sự giãi bày nỗi niềm của một tâm hồn đa cảm mà đơn phương... Sự chân thành mộc mạc của tác giả sẽ mang lại cho người đọc chút “hương đồng gió nội” thật hiếm hoi trong dòng thơ hiện đại.

  • ...Có nơi nào như đất nước tôitiếng trống tràng thành cũng lung lay bóng nguyệtthiếu phụ tiễn chồng ra trậnđêm trở về nằm gối nửa vầng trăng...

  • Trà Mi vốn là bí danh có từ thời hoạt động nội thành của Nguyễn Xuân Hoa được anh “nối mạng” vào “thương hiệu” thơ khi cái đẹp bừng nở trong tuệ giác.Dù không lấy thơ làm cứu cánh nhưng nó vẫn là một hằng số tâm linh đối với bất cứ ai trong mỗi một chúng ta. Sự tung hứng giữa cảm xúc và trí tuệ, sự cộng hưởng giữa truyền thống và hiện đại, sự bức xạ giữa ý tưởng và ngôn ngữ được coi như một nguyên tắc đồng đẳng trong thi pháp thơ Nguyễn Xuân Hoa.Nguyễn Xuân Hoa sinh năm 1947 tại Quảng Điền, TTHuế. Hiện là tỉnh uỷ viên, giám đốc Sở Văn hoá Thông tin TTHuế.Sông Hương trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ mới của anh.

  • ...Em đã lấy những gìmà Chúa không cần nữaNgười đã ban tặng emMột tình yêu đau khổ...

  • Cách đây 700 năm, vào năm 1306, vua Trần Nhân Tông gả công chúa Huyền Trân cho vua Champa, bờ cõi Đại Việt được mở rộng. Hai châu Ô, Lý được vua Chế Mân cắt để làm sính lễ dâng vua Đại Việt. Sau đó, hai châu này được đổi thành châu Thuận và châu Hóa. Thuận Hóa được hình thành từ cơ sở đó.Những bài thơ chữ Hán viết về vùng đất này sớm nhất có thể kể đến như Hóa Châu tác (Làm ở Hóa Châu) vào khoảng năm 1354 của Trương Hán Siêu (?-1354); Hóa Thành thần chung (Chuông sớm ở Hóa Thành) của Nguyễn Phi Khanh (1355-1428); Tư Dung hải môn lữ thứ (Nghỉ chân ở cửa biển Tư Dung) của Lê Tư Thành (vua Lê Thánh Tông 1442 - 1497)... Nhân kỷ niệm 700 năm Thuận Hóa - Phú Xuân - Thừa Thiên Huế (1306 - 2006) TCSH trân trọng giới thiệu cùng độc giả ba bài thơ này.HẢI TRUNG giới thiệu

  • Đá Hạ Long đa tình hóm hỉnhNên mái cong đuôi trống xoè lôngTrời và nước hồng hoang kết dínhSóng nôn nao như tiếng vợ gọi chồng...

  • ...đêm bình yên linh hồn nương náusao ta một mình thao thứcsao ta một mình lay gọilối nào tới ban mai?...

  • ...khoảng vườn xanh xưatrồng toàn cây cẩm túnở một bông thôi cũng đủ nhớ thương người...

  • ...từng hàng cỏ mọc bon chencôn trùng nương náu cũng quen lâu rồi...

  • LTS: Nguyễn Xuân Hoàng viết nhiều, viết đủ các thể loại nhưng tác phẩm đã công bố phần lớn là truyện ngắn, bút ký, tản văn, tiểu luận v.v... còn thơ thì ít khi xuất hiện. Song, có lẽ thơ mới là “ngọc châu” trong văn nghiệp của anh. Những bài thơ gần đây được Hoàng viết ra như một sự dự phóng điềm gở của định mệnh.Khắc khoải yêu thương, khắc khoải đợi chờ là tâm trạng của Hoàng được “mã hoá” trong chùm thơ mà Sông Hương vừa tìm thấy trong di cảo của anh.

  • ...Xin hãy để ta mơ về Hợp NhấtLòng bản thể thẳm sâu hòa điệu giữa lòng ta...

  • LÊ HUỲNH LÂMSinh năm 1967, tại Phú Vang - Thừa Thiên Huế; Kỹ sư tin học (ĐH Bách Khoa Hà Nội). Tác phẩm đã in: Sông hoa (tùy bút)....ấy là một khuôn mặt trầm tư? U uất? Khuôn mặt với đầy đủ đặc tính của một “triết gia bi đát”. Bây giờ, những ngôn từ mà anh dày công nhào nặn đã ý thức hơn về vị thế của mình trong đoản - khúc - người, và chúng không còn cưỡng bức xác thân anh đi ngược chiều nhân loại nữa. Những ngôn từ  (bị dòng đời ám ảnh) đã tự sắp đặt thơ. Bây giờ, thơ trở thành tính từ của thân phận mỗi khi cõi lòng anh lên tiếng...Sông Hương xin chuyển tới bạn đọc ba “cột thơ” rút từ ngôi nhà của anh.

  • ...Không còn ở trong vòm cửa hẹpCả khoảng không bừng sáng quanh ta...

  • ...Tiếng aiTrong gióHú dài…

  • LGT: Như một chuyến hành hương về nguồn cội, với nghĩa cử cao đẹp, Công ty Văn hoá Trí tuệ Việt đã cho ra đời tập sách HUYỀN THOẠI TRƯỜNG SƠN, gồm nhiều thể loại như bút ký, hồi ký, thơ, nhạc,... Đặc biệt hơn hết là danh sách đầy đủ, chính xác của 10.263 anh hùng liệt sĩ yên nghỉ tại Nghĩa trang Liệt sĩ Trường Sơn.
    Sông Hương xin trân trọng giới thiệu tới bạn đọc những dòng thơ được thắp lên từ HUYỀN THOẠI TRƯỜNG SƠN - như một nén nhang gọi hồn những người đã ngã xuống!

  • LGT: Trong cuộc đi tìm mình khắc khoải ở trời , Nguyên Quân mang theo những u uẩn của quá nửa phần đời để mỗi buồn ngồi gặm nhấm. Chắc hẳn cũng nhờ vậy, anh đã làm được một điều không dễ - ấy là gọi tên đúng nỗi buồn giữa mênh mang thi phú...Sông Hương xin giới thiệu chùm thơ của Nguyên Quân mà hai trong số đấy sẽ được tuyển vào 700 năm thơ Huế.

  • Hơn một năm trước, nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ giương cao Lá cờ trắng. Nhưng dường như đấy chỉ là hình thức “trá hàng” của một nàng thơ giữa độ hồi xuân.Không hiểu tự bao giờ, loài cúc dại đã cắm rễ vào cõi hồn đa mang của chị hút đến cả nỗi đau dung dưỡng xác thân trong kiếp luân hồi đầy khổ nạn. Tập thơ mới nhất của chị, là sự bung nở của vô vàn cúc dại, để trí nhớ đất này thêm những phút thăng hoa...

  • HẠ NGUYÊN* Sinh năm 1966 tại Hương Cần - Hương Trà -  TT. Huế* Hội viên Hội Nhà báo Việt , Ủy viên BCH Hội Nhà báo Thừa Thiên Huế khóa IV (2007 - 2012).* Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế* Có nhiều tác phẩm in chung trong các tuyển tập: “20 truyện ngắn và ký 1975 - 1995”, “25 truyện ngắn và ký 1975 - 2000”, “Thời gian và nỗi nhớ”, “Trịnh Công Sơn - cát bụi lộng lẫy”, “Thừa Thiên Huế trong cơn đại hồng thủy (2000)” v.v.

  • NGUYỄN THIỀN NGHITên  thật là Nguyễn Bồn, sinh năm 1948 tại Phú Vang, Thừa Thiên Huế.Hội viên Hội Nhà văn TT.Huế.Hiện là giáo viên của Trung tâm Giáo dục thường xuyên Hương Thuỷ.