Trang thơ Bêlôruxia

15:42 06/09/2010
Pimen Pan-tren-cô _ Xéc-gây Da-côn-ni-cốp _ Anatôn Grêtanikốp

Ảnh: Internet

PIMEN PAN-TREN-CÔ


Cánh rừng còn mìn


Cạnh làng Du-bráp-na
Ngược với lô-gic của người già
Có một cánh rừng bị mìn nham nhở
Im lìm quen với số phận xót xa.

Dường như cái thời tươi đẹp đã qua
Cánh rừng bây giờ cô độc, câm lặng
Dấu vết chiến tranh còn in dày đặc
Trên từng khóm lá, thân cây

Ở đây chả có công binh
Cả năm bốn tư, những năm sau nữa
Đến tận giờ mìn ngày ngày vẫn nổ
Nỗi kinh hoàng gieo rắc chung quanh

Không chỉ một năm rừng bị vây quanh
Ngăn cách người bằng kẽm gai tua tủa
Từ đằng xa ngỡ tiếng rì rào muôn thuở
Yên lành như bao cánh rừng xa.

Ở đây biết bao mìn Đức, mìn ta
Mìn tự tạo, mìn công binh xưởng
Trẻ con biết: vào rừng rất nguy hiểm
Người lớn gọi rừng nộ chúng…, phòng xa…

Cháu bé trai không trèo cây, vặt quả
Cháu bé gái nhặt nấm không đi qua
Bởi dưới mỗi gốc cây là mìn đang ẩn
Sẵn sàng bùng lên những khối chớp lòa.

Lỡ đôi lúc có chú cáo, con chồn
Từ bụi này chạy vọt sang gốc nọ
Lửa chớp bùng lên trùm tất cả
Khói mìn khét lẹt tận xóm thôn.

Bác du kích già lại đăm chiêu
Cơn đau như bao lần, trăn trở
Ôi thế kỷ hôm nay
            văn minh và khắc nghiệt
Cuộc đấu tranh còn tiếp tục chưa thôi.


XÉC-GÂY DA-CÔN-NI-CỐP


Khi cây bạch dương của tôi còn sống


Khi cây bạch dương của tôi còn sống
Dòng nhựa đời căng sức trào tuôn
Những con chim họa mi
Không bay về trong tiếng sấm

Xuyên vòm cây cuộc đời
Quay cuồng trong gió rít
Từ thăm thẳm khoảng trời
Chiếc lá xanh rơi xuống!

Tôi là khoảng rừng sáng
Nơi có con bướm phấn tắm trong sương
Nơi dãi mù vấn vương
Ánh lên màu nơ đỏ.

Màu sáng trắng rừng bạch dương tỏa
Làm tinh khiết thêm vẻ đẹp trên đời
Cho anh hiểu hơn giá trị con người
Và biết mình là ai, từ đâu tới

Con đường đất tôi đi không phải dài vời vợi
Nhưng tôi cảm ơn số phận muôn lần
Bởi màu trắng của bạch dương là vĩnh viễn ở đời
Nơi quê tôi, trong tâm trí mỗi người

Quê hương ơi vùng lên từ bóng tối
Của màn đêm đầy những nỗi lo âu
Và con cháu tôi suốt đời gìn giữ
Mảnh đất này: hạnh phúc, buồn đau

Hãy mãi tươi xanh ơi cây bạch dương
            bằng nỗi đau sáng chói!
Ca lên mãi bài ca
            vui sướng hân hoan!
Ta cùng chung quê, sống trên cùng thửa đất
Cùng cội nguồn cắm chắc trong lòng sâu.



ANATÔN GRÊTANIKỐP


Bài số học


Năm bốn lăm
Lớp một
Chúng tôi học giờ số học
Những đứa trẻ còm nhom, đói rách, còi cọc
Đang học những phép nhân chia.
Cô giáo viết lên bảng đen
Những con số
Tôi bỗng nghe mặt mày xây xẩm
Cháy cả ruột gan:
Hôm qua người ta bảo rằng anh trai tôi
Đã hy sinh rồi
            ở ngoài mặt trận…
Cả làng như nấm mồ giữa đồng cô quạnh
Bài tính trừ dài mãi theo tháng năm
Mẹ tôi sinh ra được bốn trai
Chỉ mình tôi - bé nhất nhà - còn sót lại
Trong căn hầm mẹ tôi xem bói
Ngọn nến mờ treo trên những giọt nước long lanh
Liệu có qua, ôi mái đầu bạc trắng
Hay lại nhân lên nỗi bất hạnh, khổ đau?
Bố sẽ về - Chúng tôi sẽ cùng nhau
Nỗi bất hạnh chia ba phần san sẻ…
Từ buổi học xưa, bốn mươi năm tròn tháng lẻ
Tôi đi, đầu điểm bạc tự lúc nào…

(NGUYỄN TƯ SƠN dịch)
(4/12-83)




Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • THÁI KIM LAN

    KINHIN* im Frühling
    (*Das Gehen in Achsamkeit und Bewußtheit)

  • EVGHÊNI EVTUSENKÔ

    Tưởng niệm Anđrây Đimitiêvich Xakharôv

  • LTS: Ca khúc “Thời gian đang chuyển mình” được phát hành trong album cùng tên vào năm 1964. Dylan viết ca khúc này nhằm phản ánh những sự biến đổi của thời cuộc.

  • Thi sĩ Christopher Merrill được giới phê bình văn chương Mỹ trân trọng, như W.S. Merwin đánh giá, là “một trong những nhà thơ tài năng, táo bạo, và thành công nhất của một thế hệ thi ca hiện đại.”

  • Nhà thơ Müesser Yeniay, sinh năm 1984, tại Izmir - Thổ Nhĩ Kỳ. Chị tốt nghiệp Đại học Ege môn Anh ngữ và Văn học, nhận bằng Tiến sĩ Văn học Thổ Nhĩ Kỳ tại Đại học Bilkent. Chị từng đoạt một số giải thưởng Văn học tại Thổ Nhĩ Kỳ. Thơ Müesser Yeniay đã được dịch sang nhiều thứ tiếng. Müesser Yeniay hiện là biên tập viên Tạp chí Văn học Şiirden, Thổ Nhĩ Kỳ.

  • Jan Skacel (1922 - 1989) là một trong số những nhà thơ chủ chốt trong văn học Séc nửa sau thế kỷ 20. Ông cũng là nhân vật có vai trò quan trọng trong đời sống văn học Tiệp Khắc với tư cách là Tổng Biên tập tạp chí Host do domu trong các năm từ 1963 đến 1969.

  • LTS: Khi Sông Hương gửi những dòng thơ này đến với bạn đọc thì Paris đã yên bình sau cơn ác mộng khủng bố IS. Nhân loại đang đứng bên người Pháp: “Je suis Paris! Tôi là Paris! Nhân loại là Paris!” Lá cờ nước Pháp nhung phủ hàng triệu gương mặt người. Và những bài thơ dành cho Paris đã ngân lên, đơn giản, đó là biểu tượng xứ sở nghệ thuật của thế giới, là nơi Cách mạng Pháp với Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền đã mở ra một kỷ nguyên hoàn toàn mới cho nhân loại…


  • Buổi sáng ngày 11 tháng 9 năm 2001, bạn làm gì?

  • LTS: "Maiacôpxki là lá cờ đầu của thơ ca tháng Mười. Và làm thơ ca ngợi cách mạng tháng Mười Nga vĩ đại, ông luôn luôn đặt ra những câu hỏi lớn về viễn cảnh của cuộc cách mạng, về tương lai của nhân loại.

  • LGT: Nhà thơ Charles Simic sinh vào ngày 9/5/1938 tại Nam Tư, nơi ông có một tuổi thơ đau thương trong chiến tranh thế giới thứ II. Năm 1954, ông theo gia đình di cư sang Mỹ.

  • JOSEPH BRODSKY

    LTS: Sinh năm 1940 tại Peterbuorg. Năm 1970, ông sang định cư ở Mỹ và dạy học tại Đại học Columbia. Ông làm thơ bằng tiếng Nga và tiếng Anh. Năm 1987 ông đoạt giải Nobel văn chương.
    Những bài thơ Sông Hương chọn giới thiệu được trích trong tập “Tĩnh vật và những bài thơ khác” từ bản dịch của Hoàng Ngọc Biên.

  • Billy Collins (sinh ngày 22/3/1941) là thi sĩ nổi tiếng ở Mỹ. Ông đã từng hai lần được bầu là Thi bá, hay còn gọi là Nhà thơ danh dự (Poet Laureate) của Hoa Kỳ, lần đầu vào năm 2001 và lần thứ hai vào năm 2003. Trong các năm từ 2004 đến 2006 ông được bầu là Thi sĩ của bang New York.

  • LGT: Nakahara Chuya (Trung Nguyên Trung Dã) (1907-1937) là một gương mặt chói ngời của văn học Nhật Bản cận đại dù mất ở tuổi ba mươi và chỉ kịp để lại hai thi tập “Bài ca sơn dương” (Yagi no uta) và “Bài ca ngày tháng cũ” (Arishihi no uta).


  • A. VÔZNHÊXENXKI

  • LTS: Ngày 18-2-1987, phiên họp của Ban thư ký Hội nhà văn Liên Xô đã hủy bỏ quyết định năm 1958 khai trừ nhà thơ, nhà văn Xô-viết Bôrít Pasternak ra khỏi Hội nhà văn.

  • Liana Margescu sinh ngày 7/5/1969 tại Campulung Muscel, ở Romania trong một thị trấn nhỏ miền núi. Vì là đứa con duy nhất nên người cha còn hơn là hình tượng một người cha đã đóng một vai trò thiết yếu trong sự trưởng thành của con gái. Một người cha dạy những giá trị đích thực của đời sống, như là tình bằng hữu, tự do, sự thật, ngay cả khi Romania nằm dưới sự kiểm soát của chế độ chuyên chế Ceausescu. Tác giả đã nhận được giải thưởng ở Italia.

  • Jaroslav Seifert - Frana Sramek - Miroslav Kapek - Michal Cernik

  • Gwendolyn Elizabeth Brooks (1917 - 2000), là nhà thơ Hoa Kỳ gốc châu Phi. Bà từng có thơ đăng tạp chí từ năm 13 tuổi. Năm 1950 bà được giải Pulitzer về thơ, và như thế là người da đen đầu tiên ở Hoa Kỳ có vinh dự này.

  • A.X.PUSKIN

    Khúc ca về Ô leg minh quân