Tình hoa

15:03 11/09/2008
NGUYỄN XUÂN HOÀNG(Rút từ tuyển tập Hồn mai – tuỳ bút – NXB Thuận Hoá và Công ty Văn hoá Phương Nam phối hợp thực hiện, năm 2008)

Sang Xuân, hoa nở nhất loạt như cùng nhau có một lời hẹn ước. Trên những lối đi vào khu vườn xưa, hoa mai vàng lả lơi mời gọi những hạt sương mai. Cúc đại đóa cũng vàng rười rượi, nở từng đóa lớn như bàn tay người mênh mang trước hiên nhà. Sau những ngày mưa lạnh, thược dược cổ đồng xòe những chiếc cánh mảnh hình trái tim, màu đồng cổ quý phái chợt vàng xanh dưới nắng. Hoa vạn thọ vàng tươi dung dị nhất trong các loài hoa cũng từ những chân ruộng đồng đất xa xôi về có mặt ở phiên chợ tết Đông Ba. Vàng tươi cùng với hoa cúc, những chùm huệ trắng tinh khôi tỏa một loài hương thơm thanh khiết, gợi nhớ những khoảng trời mênh mang nắng gió ở những khu vườn chùa ngày đầu xuân.
Đi chợ hoa Phú Văn Lâu những ngày giáp tết, tôi cơ hồ lạc vào cõi nào mơ hồ sương khói như một thiên thai ở giữa trần gian này. Trăm sắc hoa đẹp một vẻ lụa là. Nhìn từ xa xa trong sương mù loang nhẹ, màu hoa sống động như một cánh đồng lớn đang bập bềnh trước ngọn gió xuân thì. Đi chợ hoa Phu Văn Lâu không mua sắm gì cũng thấy vui. Trong mùi hương hoa lan nhẹ, lao xao tiếng người cười nói. Người đi lẫn trong bóng hoa, lạ mà quen. Thấp thoáng những gương mặt trái xoan dịu dàng mờ tỏ sau màu hoa cúc vàng tợ tri âm. Năm nay hoa đào phương Bắc đến “viếng” cố đô từ rất sớm. Dọc theo nhiều con phố Huế, hoa đứng thành từng bầy chúm chím sắc đỏ. Ngắm những cội hoa đào gốc xù xì, thân gầy khẳng khiu có vẻ nhiều tuổi, tôi chợt nhận ra một vẻ đẹp chưa từng được biết của hoa đào, thân hoa đen xạm chỉ là cái nền tôn màu hoa. Nếu giả định thân cây hoa đào có một màu gì khác thì sắc hoa đào không còn đẹp đến thẹn thùng như vậy làm nên màu hoa quyến rũ. Nuôi sắc hoa đẹp, thân cây hoa đào tự nhún mình làm một cái cớ thô lận để vinh danh sắc hoa. Đây chính là ý nghĩa minh triết mà tạo hóa đã hé mở cánh cửa thiên nhiên để con người nhận thức một cách đầy đủ bài học về sự hiến dâng và cái đẹp đích thực của cuộc đời.
Sẽ thế nào nếu giả định rằng mùa xuân mà không có hoa, không có những sắc màu diễm ảo như chiếc áo lụa chở che mặt đất này? Nếu vậy thì mùa xuân đã là một mùa nào khác lạ, không còn những mong đợi khắc khoải, không còn những say đắm yêu thương, và niềm hy vọng cũng sẽ tắt trước lúc đông tàn. Rất may là như một niềm xác tín riêng tư, mùa xuân ở Huế bắt đầu từ những loài cỏ dại ven sông, hoa đợi xuân về để nở trắng cả một triền sông lớn. Và từ đây bước chân xuân đi dọc các con đường nhỏ thâm u nội thành, mang theo muôn sắc hoa vàng đã từng phong kín một
Vĩ Dạ xưa. Tôi vẫn thường đi tha thẩn trên phố Huế những lúc đêm về, thử tìm một mối liên hệ thầm kín nào đó giữa cỏ hoa và con người. Những mối liên hệ thật xa xôi mà cũng thật gần gũi. Không thấy được nhưng có thể cảm giác bằng tất cả các nơron thần kinh. Rằng những đóa hoa dại rất nhỏ kia đã cùng với con người chờ đợi giây phút đầu tiên của mùa xuân. Trong giây phút kỳ diệu ấy, bóng tối nhạt dần, ánh lê minh của một ngày mới thắp bừng lên những ngọn lửa nhỏ ở cuối đường chân trời. Và mùa xuân từ góc trời xa xôi trở về trong màu áo ngàn hoa rực rỡ. Con người tri ngộ hoa xuân, những dự cảm tốt lành bất chợt tràn ngập tâm hồn... lòng muốn hát ngân nga câu ca về mùa xuân đầu tiên ngày nào của Văn Cao. Giai điệu thánh thót tươi xanh ấy như những giọt mật ngọt ngào rót líu lo vào tận miền sâu thẳm của tâm hồn.
Mùa xuân đã đến với những bước chân đầu tiên e ngại trên thềm cỏ xanh, đâu đó những loài hoa đồng loạt nở và cất lời ca thầm thì giữa mùa xuân. Tôi đi giữa ngàn hoa mà lòng muốn đến non cao, muốn về bể rộng, muốn quỳ xuống hôn lên loài hoa dại trắng vẫn thường nở thầm vụng dại khi mùa xuân về.
N.X.H

(nguồn: TCSH số 228 - 02 - 2008)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • VÕ MẠNH LẬP

    Âm vang tiếng nổ ở cầu Ông Thượng chưa dứt thì hàng loạt tiếng súng các cỡ rộ lên chĩa mũi vào làng Lại Thế.

  • NGUYỄN VĂN DŨNG
                          
                        Bút ký

  • NGUYỄN QUANG HÀ
                             Ký sự

    Trước Mậu Thân 1968, Thành đội Huế lập chiến khu ở giữa rừng phía đông tỉnh. Ban Chỉ huy Thành đội gồm Ban Tham mưu, Ban Chính trị, Ban Hậu cần.

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ
                       Tùy bút

    Tôi tin rằng trong đời mỗi con người ai cũng qua quãng thời ấu thơ nghe tiếng ru của mẹ trong cánh võng “ầu ơ”; cứ thế mà lớn lên mà trưởng thành.

  • NGUYÊN QUÂN

    Đôi khi trong sự trầm lặng tĩnh mịch thường hằng, và những con người quen sống với sự tĩnh lặng ấy thường vô tình không nhận thấy những sự thay đổi chung quanh vì nó cũng âm thầm không xôn xao ầm ĩ.

  • HẢI HẠC PHAN
         Bút ký dự thi

    Con chim xanh tìm hạt dẻ sa cánh chợt khép mỏ vút bay khi nghe tiếng động cơ xe di chuyển về phía Tây dãy Trường Sơn.

  • NGUYỄN QUANG HÀ
                      Ký sự

    Tôi là phóng viên của báo Cờ Giải phóng - Thừa Thiên Huế. Sống ở trên chiến khu, đi viết, chúng tôi thường lên các bản vùng cao, đến các đơn vị quân đội đóng trong rừng, gặp các chiến sĩ từ vùng sâu lên,… chứ chưa đi vùng sâu lần nào. Dù biết vùng tranh chấp rất hấp dẫn, nhưng chưa có cơ hội.

  • NGUYỄN QUANG HÀ
                       

    Viết về bà mẹ anh hùng Nguyễn Thị Lớn, xã Thủy Dương (xã anh hùng) huyện Hương Thủy, Thừa Thiên Huế.

  • HÀ LÊ
       Tản văn

    Cây gòn bên bến nước phía sông An Cựu đã bắt đầu bung nở những đám mây trắng đầu tiên. 

  • NGUYÊN QUÂN
            Bút ký dự thi

    Người đàn bà trung niên dừng lại giữa lưng chừng dốc rồi nói:
    - Đã tới nơi rồi chú.

  • TRẦN BĂNG KHUÊ

                Bút ký dự thi

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
                        Ghi chép

    A Lưới là một huyện phía Tây tỉnh Thừa Thiên Huế, có biên giới giáp nước bạn Lào.

  • LÊ HÀ

    Cây hoa gạo bên phía cầu Dã Viên sáng nay bỗng thắp lửa đỏ cả một khung trời. Cái màu đỏ chói lòa như ngọn đuốc rực cháy giữa một bầu trời xanh thẳm tháng ba còn vươn mùi ẩm lạnh.

  • NGUYỄN QUANG HÀ
                        Bút ký

    Đã hai năm nay tôi mới lại về thăm nhà máy sợi Huế. Cái đập vào mắt tôi trước tiên là bức tượng những bàn tay con gái rất đẹp, các ngón thon thả, tất cả đều giơ lên, nâng cao búp sợi trắng ngần. Bốn xung quanh là những vòi nước phun, rất mảnh, như những dòng sợi mỏng manh bay lên.


  • LÊ QUỐC HÁN

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO

    Những khoảnh khắc mùa trôi đi trong dòng mưa ngút ngàn. Vùng này, mưa không ngớt mà nắng cũng chát chao. Khoảng khắc không nhớ bỗng dưng lại khiến người ta không thể nguôi ngoai về một điều đã cũ.

  • NGUYỄN QUANG HÀ
                        Bút ký

    Tưởng nhớ Phan Thế Phương và Nguyễn Như Tùng

  • LÊ QUỐC HÁN

    Mùa thu mùa của chia ly
    Nên con sông chảy chẳng khi nào ngừng

  • VIỆT HÙNG
            Ghi Chép

    Vào một đêm mùa thu của Hà Nội ông Nguyễn Ngọc Dũng, vụ trưởng thanh tra Bộ tài chính, trong một giấc mộng, ông thấy người anh ruột của mình hiện về.

  • TRẦN BĂNG KHUÊ  
                   Bút ký  

    1.
    Bất giác, văng vẳng “con đường cái quan” Phạm Duy ca rằng:
    “Người về chưa ghé sông Hương
    Đã nghe tiếng gọi đôi đường đắng cay”