Tìm quên

09:27 20/08/2008
HƯƠNG LAN"Sao đôi này yêu nhau mãi mà không chịu cưới nhau..." Câu nói đùa của người anh họ vào chủ nhật năm ấy là minh chứng cho hạnh phúc họ có được 5 năm về trước.

Khi ấy anh và chị đã có được một cu cậu kháu khỉnh vừa tròn năm, họ đều đang ở tuổi dưới 30, sống chung với cha mẹ, kinh tế vững vàng, công ăn việc làm của cả hai đều ổn định. Cuộc sống của họ có thể nói là ước mơ của nhiều người. Đám cưới của họ được nhiều người đến mừng, ai cũng tấm tắc khen đôi này quả là trai tài gái sắc. Và đứa bé trai chào đời để đơm hoa thêm cho hạnh phúc của họ. Chị tính chỉ vài năm sau sẽ sinh thêm một đứa nữa và chị thường ngồi trước mặt anh mà cầu nguyện ông trời cho chị một bé gái. Những lúc như thế anh thường đùa:
- Sao em dại thế, nếu nhà có ba người đàn ông thì em là hoa hậu! Chúng tôi sẽ phục vụ quý bà đến nơi đến chốn.
- Ba cha con sẽ giống như ba khúc gỗ, em cần một bông hoa tươi thắm để được em chiều chuộng và thực hiện phần nào những gì tuổi thơ em mong ước mà không có.
- Thôi thế thì đẻ tiếp đi...

. ..
Và đó chính là hạnh phúc thật sự của họ, chỉ có điều giờ đây nó chỉ còn là quá khứ. Thằng bé mới hơn một tuổi, ba anh nhờ người bạn cũ kiếm cho anh một công việc tốt hơn ở Hà Nội, họ hứa với chị rằng anh chỉ đi một năm. Dù lòng không muốn xa chồng nhưng ý bố chồng khó cãi, lại thấy anh cũng thích. Lấy sự thành công của chồng làm thành công cho chính mình cũng là hạnh phúc của người phụ nữ. Anh đi rồi chị đếm ngày, đếm tuần, một năm tương đương với 53 tuần, Một tuần chị tìm đủ thứ để làm, những ngày tháng dài dằng dặc, mẹ con chị sống trong nỗi nhớ nhung cũng chẳng dám rên la. Thế rồi một năm qua đi anh chưa về được, hai năm rồi ba năm... Anh đã không trở về như đúng hẹn để mang lại cho chị và thằng cu cuộc sống ổn định hơn xưa như anh đã hứa. Anh cũng chẳng mang cho chị nhà cao cửa rộng hay tiền xấp vì chị vốn không đòi hỏi. Cứ mỗi lần về phép anh lại khoe với chị về sự thăng tiến của mình, rồi những chuyến đi ngoại quốc công tác. Mỗi năm về ăn Tết một lần, ngày về cũng kịp đón giao thừa, ngày đi không quá mồng năm, mua cho con bộ quần áo, mấy thứ đồ chơi thế là xong nghĩa vụ của người bố. Một người đàn ông độc thân càng có điều kiện để công tác, có nhiều cơ hội để chứng minh khả năng của mình...
Thấm thoát đã năm năm, mẹ con chị ra riêng cũng được khá lâu. Anh đã quen với cuộc sống không vợ không con. Anh không có niềm vui khi nhìn con tập viết, anh không lắng nghe để giải thích những câu hỏi ngây thơ của trẻ thơ, anh không được nhìn chị đem so cái quần cũ của thằng cu ngắn hơn cái quần mới mấy phân. Anh sống với công việc, với địa vị, với kiến thức ngày một tăng trong anh. người đàn ông tuổi 30 chỉ gọi là thanh niên. Còn chị, cái áo đứt khuy, hộp sữa sắp cạn, bữa nay cho con món ăn gì để nó ăn nhiều thêm vài thìa, hôm qua vừa mắng vì chữ nó viết nguệch ngoạc. Mười một giờ tan sở, mười hai giờ con trai phải ngủ trưa để hai giờ còn đến nhà gia sư... có khó đến đâu mọi cái đều phải được sắp xếp thật nề nếp, đó là trách nhiệm của chị đối với con. Đêm mùa hè cầu chì tự dưng bị đứt, trời tối om, chị đành thắp nến thức đêm quạt cho con ngủ. Chị bỗng ước có một người đàn ông, chắc họ sẽ nối được cầu chì? Tự khi nào chị quên hình dung người đàn ông mà chị nghĩ chính là anh. Anh đã gần như không còn tồn tại trong cuộc sống của mẹ con chị. Chỉ có điều người đời không ai nghĩ mẹ con chị là mẹ góa con côi.
Một người đàn bà có nhan sắc phải nuôi con một mình, nuôi con đã khó. Ấy vậy mà để vượt qua cám dỗ, chông gai giữa cuộc đời lại càng khó hơn nữa. Thế nhưng mắt chị ráo hoảnh khi nghe anh giải thích:
- Anh không thể về được! Anh cần phải có thời gian để kiểm tra lại tình yêu anh dành cho em rồi mới quyết định có đưa em đi hay không.
Phải rồi, chị chẳng khóc đâu, cuộc đời có còn cái gì đâu để chị giữ. Ai bảo ngày xưa chị không giữ anh ở lại khi chị đang còn đủ quyền lực. Chị tự hỏi chính mình rằng có phải ngày xưa chị không bị cám dỗ bởi cái chỗ làm ở thủ đô của anh. Nhưng nước mắt đâu có bao giờ cạn trong nỗi đau của người phụ nữ, anh đi rồi, đêm đêm chị nhìn thằng bé mà khóc. Chị đã làm tất cả những gì một người phụ nữ phải làm, sao con chị mất cha sớm thế?
- Có lẽ phải tìm cho mình và con một người đàn ông để lỡ cầu chì đứt...
Chị thở dài sau cái ý nghĩ chẳng biết đúng hay sai, rồi khẽ hạ dần bờ mi, tự đưa mình vào giấc ngủ để tìm quên.
Sáng mai vẫn không thể không làm những công việc hàng ngày của cả người cha lẫn người mẹ với con. Chỉ có điều không cần làm công việc của người vợ mà thôi...

H.L

(nguồn: TCSH số 159 - 05 - 2002)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Giang bước vào phòng trọ của Nguyên, giật mình khi nhìn thấy căn phòng bừa bộn ngoài sức tưởng tượng. Chăn trên giường chưa gấp, quần áo vứt mỗi góc mỗi nơi, giữa nền là một đống các thứ đồ linh tinh khác.

  • NGHĨA THÂN

    Thời sinh viên tôi thường đi làm thêm ở quán bar hay những nhà hàng dành cho khách Tây. Tôi sang phố Phạm Ngũ Lão xin làm phục vụ nhà hàng. Lúc đó tôi nghĩ rằng làm ở chỗ có khách nước ngoài có thêm thu nhập và có thể trau dồi kiến thức, ngoại ngữ.

  • HỒNG NHU

    Tà-Dnga bước những bước uyển chuyển về bản. Mái tóc dính mồ hôi, vương trên khuôn mặt trắng ngần. Chiếc váy còn mới, có nhiều mầu sặc sỡ viền dưới gấu, bó sát lấy tấm thân thon thon.

  • NGUYỄN NGUYÊN NHUNG

    L.T.S.: Nguyễn Nguyên Nhung, sinh năm 1977 tại Huế. Cô gái 16 tuổi này hiện là nội trợ một gia đình nghèo đông người. Cô đang cặm cụi học nghề để giúp bố nuôi đàn em nhỏ. Và cô bắt đầu viết...

  • NGÔ THIÊN THU

    (Ngô Thiên Thu sinh năm 1965 tại Huế. Sinh viên năm thứ 5 Khoa Ngoại ngữ Trường ĐHTH Huế năm 1992).

  • ĐOÀN QUỲNH ANH

    Đoàn Quỳnh Anh sinh năm 1970 tại Đồng Hới. Hiện là nữ sinh viên năm thứ 4 Khoa Văn Trường Đại học Tổng hợp Huế.

  • NGUYỄN HỮU THÔNG

    Ông Hàn đã yếu lắm... người ông quắt queo lại, chỉ còn da bọc xương. Chứng suy nhược tuổi già đã đến thời kỳ nhà thương trả về cho gia đình, nhưng không hề làm ông thay đổi nét yên bình trong đôi mắt.


  • Đặng Thành - Trần Đình Xuân Dũng


  • Thành Phương - Phạm Nguyên Tường - Nhật Lệ

  • LTS: Lê Thị Minh Nghĩa, một nữ sinh mực tím của ph biển Quy Nhơn. Em đã thầm lặng bền bỉ thử bút trên mươi lăm truyện ngắn, với ước mộng tốt nghiệp Phổ thông Trung học, sẽ đầu đơn thi vào Trường Đại học Viết văn Nguyễn Du. SH nồng nhiệt và cảm động giới thiệu "cô bé câm lặng" niềm ước mộng tương lai mà nữ sinh mực tím đang mong muốn thể hiện, nắm bắt...

  • Nguyễn Hồng Hạnh sinh tháng 1.1968, tại Huế. Sinh viên Khoa ngữ văn Đại học Tổng hợp Huế. Hội viên câu lạc bộ Văn học thuộc Nhà văn hóa Thành phố Huế. Sông Hương xin trân trọng giới thiệu những bài thơ đầu tay của Hồng Hạnh
    SÔNG HƯƠNG

  • PHẠM THỊ ANH NGA

    (Đại học Sư phạm Huế)


  • Hoài Thi - Phạm Huy Ngữ

  • LÊ THỊ HOÀI NAM

    Nàng ngả đầu trên một chồng gối chăn cao ngất. Hai tay vòng ra phía gáy. Rõ là nàng đang ở trong tư thế hoàn toàn không thoải mái. Nhưng nàng thích thế. Cặp mắt nàng bất động nhìn dán vào bức tường màu khói hương mà dưới ánh sáng của ngọn đèn néon dễ gợi cho người ta cảm giác trong suốt, trong suốt đến trống rỗng.

  • QUỲNH NHƯ

    "…Chỉ một mình, đêm khuya thao thức vắt tay lên trán, nước mắt đầm đìa tôi mới khẽ gọi "Mẹ ơi, mẹ ơi" như một đứa bé. Những lúc ấy tôi cô đơn vô cùng. Không có gì trên trái đất nầy có thể lấp bằng được. Người ta dù lớn dù nhỏ đến đâu đều cần đến mẹ biết bao nhiêu…"

  • Đây là một hoạt động xã hội thường kỳ đầu tiên mà Sông Hương quyết tâm thực hiện, nhằm góp phần động viên một cách học và dạy Văn sinh động, hấp dẫn trong trường học.


  • Hồ Hồng Sâm - Hoàng Thị Thương

  • LÊ HÙNG VỌNG

    Đến lúc cô tình nhân thứ tư chia tay anh chàng kỹ sư Tân không một lời từ giã thì tiếng tăm của anh ta trong giới chị em ở đây đã nổi như cồn.

  • Sáng nay (29.7), Tạp chí Sông Hương đã tổ chức giới thiệu tác phẩm “Đi tìm nhành hoa thạch thảo” của tác giả Lê Duy Đoàn. Đến dự có đông đảo bạn đọc cùng các nhà văn nhà thơ tại Thừa Thiên Huế.

  • LTS: Trong Đêm thơ tự chọn tại tòa soạn Sông Hương, tác giả được mọi người chú ý lại là một tác giả mới, rất mới: Nguyễn Thị Thái (còn có tên gọi là Tuất), hiện đang là một thợ may bình thường ở xã Xuân Long thành phố Huế.