Thuyền trưởng Chỉ có một con đường, tên là vô tận Chỉ có một lỗi lầm, tên là quá khứ Chỉ có một màn đêm, tên là đại dương Sa mạc câm lặng kia Đã trôi ngàn năm dưới mặt trời thiêu đốt. Ta đã thấy quanh ta Mỗi ngọn sóng hé một khe cửa Những mắt cá nhạt hồng chảy trong mê lộ Như ký ức chảy trong đêm lặng gió Như máu tim ta bạc nhược đã lâu rồi. Tiếng gọi thì thầm của vì sao cuối trời Trong suốt như một dòng nước mắt Chảy dài trên gò má vô danh Chiều thứ bảy cuối cùng trên trái đất. Chỉ có một con đường, tên là vô tận Xin chớ hoài công tìm kiếm con tàu mang theo linh hồn tôi. Hà Nội Những ô cửa không quen đầy ắp tiếng cười Những vườn sỏi tôi lỡ quên đi Nơi sắc màu đã thành xác ướp Hà Nội của tôi Thật nhiều lá Thật nhiều phố Thật nhiều những chiều buồn. Đầu ô sáng nay hửng nắng. Tôi đi, ngực phong phanh Tay đút túi quần, chẳng cần cố nhập cuộc Thích thú ăn một que kem toàn nước đá Qua chợ Bưởi, mua bó dọc mùng chẳng biết để làm gì. Xám nẫu trong mưa Con đường không định trước Vẫy gọi đôi chân về phía ngoại thành Đèn đỏ ngã tư, mắt đàn ông mệt mỏi Những gót chân bí ẩn đi về. Hà Nội của tôi Dãy bàng trơ trọi Có thể chúng đã từng trẻ, từng vui Nơi thánh địa của những ngày lửa đạn? Con đường vẫy gọi tôi về phía ngoại thành. Đào Nhật Tân mùi hương khác rồi Vẻ đẹp đàn bà đã tàn tạ đi Đến cả mưa xuân cũng khác. Thật kinh tởm những xác chuột vứt ra đường. Hà Nội ơi, Vì sự hèn hạ của chính mình mà tôi khóc. Nhưng đêm đã về, đêm đã về Dịu dàng như sự bất tử Trong gió sông Hồng trên triền đề cao. Rượu Có thể bên ngoài là một chân trời khác? Niềm hoan lạc cay đắng Nhưng có chim thú nào hưởng được cùng ta! Có thể bên ngoài là một chân trời khác? Hãy nhìn vào đáy cốc Như nhìn thấu đại dương: Những vòng sóng đang lan tới chân trời. Chúng tượng trưng cho điều gì - Những vòng sóng từng làm tôi hãy hùng Từng làm tôi say đắm? Chúng tượng trưng cho điều gì? Chúng tượng trưng cho điều gì? Giác quan chỉ nói lên niềm tuyệt vọng. Những vòng sóng đang lớn dần lên Tôi nín thở đợi mùa biển động. Giấc ngủ của sách Ngủ trên giá đầy bụi Mơ giấc mơ có những vòng khói Những bóng ma, muông thú, người tình, Những thế giới biệt lập sẵn sàng xẻ chia Nhưng không bao giờ chịu hòa nhập, Những âm thanh sẵn sàng vang lên Nhưng mãi mãi là âm thanh câm lặng, Những linh hồn đã chết lâu rồi Nhưng sẵn sàng sống lại Cựa quậy, ca hát, nói cười Trong đêm dài ẩm ốc mùi gián và lông chuột, Một bài thơ chợt hiện, Và thân thể non tơ đang lớn dần lên của con trai tôi. Giấc ngủ của thời gian, màu trắng, đang từng phút ngả vàng Mô phỏng sự bất tử Như tiếng mọt đục vào đêm tối Những vì sao nhẫn nại sáng phía chân trời. NGÔ TỰ LẬP (nguồn: TCSH số 149 - 07 - 2001) |
Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy
Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).
Bóng xưa Đập cổ kính ra tìm thấy bóng Xếp tàn y lại để cầm hơi Tự Đức
TRẦN PHƯƠNG TRÀ Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên. đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941
Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên - Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh
Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm
Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.
NGUYỄN TRỌNG TẠO chọn và giới thiệuThời Thơ Mới ở ta đã có thơ hình thoi, thơ hình tam giác, thơ hình thập giá... Và bây giờ thơ “tân hình thức” của người Việt ở hải ngoại cũng đã làm nao lòng một số người làm thơ trong nước. Những loại thơ hình thức ấy thường là bắt chước những cách tân kỳ dị của thơ phương Tây từ thế kỷ XIX đến ngày nay. Thực ra thì thơ chữ Nho ở ta cũng đã từng có thơ hình tròn, thậm chí có bài đọc được đến 18 cách, nhưng những “người hiện đại” ở ta lại thường vẫn chuộng thơ Tây và từ đó cũng “sáng tạo” ra những hình thức kỳ dị khác gây chú ý cho người đọc (xem).
…Cả rừng cây thấy mẹ cườiMẹ ơi! nước mắt đầy cơi đựng trầuThác ngàn xa vẫn nguyện cầuVô thường! mẹ nhuộm biếc màu trời xanh.
Có phải em là HuếDùng dằng tôi chẳng muốn xaHỡi em gái Huế dạo qua bên cầuMắt đen, tóc mượt mái đầuCười duyên như thể từ lâu thương rồi
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Tùng Bách - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Anh Dũng - Văn Công Hùng - Lê Thiếu Nhơn - Công Nam - Nguyễn Thiền Nghi - Nhất Lâm - Ngô Minh - Trần Văn Khởi - Lê Ngã Lễ - Trương Đăng Dung - Đặng Kim Liên - Tạ Vũ - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Hàn Chung
Sinh năm: 1952 tại Nga Sơn, Thanh Hoá.Hiện đang công tác tại Hà Nội.Tiến sĩ Sử học, Phó giáo sư Xã hội học.Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
...Ta cứ hẹn gặp nhau nơi HuếGió xòa lang thang tóc thả mờiMắt lá nghiêng cười cho ai đợiAnh để lòng bỏ ngỏ cõi hoang...
Khoảnh khắc Cõi yêu Tự khúc
Võ Quê - Nguyễn Xuân Sang - Hồ Ngọc Chương - Duy Phi - Trần Thị Ngọc Lan - Nguyễn Hưng Hải - Huy Tập - Vương Anh
Sinh ngày 10-3-1973Quê quán: Phong Điền Thừa Thiên HuếHiện công tác tại Văn phòng Hội Nhà Văn TP Hồ Chí Minh
HỒ CHÍ MINH(Hồ Chí Minh Toàn tập (tập 7, tr.277) NXB Chính trị Quốc Gia, Hà Nội 2000)
Phạm Xuân Trường - Đức Sơn - Hoàng Quý - Hoàng Niên
Sinh năm 1953 tại Huế. Hiện nay sinh sống, làm báo tại TP. Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.