Cố đô Huế là mảnh đất giàu chất thơ và đậm văn hóa. Đến đây, du khách không thể bỏ qua sự cầu kỳ và tinh tế của ẩm thực hay giọng ca.
Cơm sen
Xứ Huế níu chân du khách bởi những nét tình và rất riêng. Vì vậy, dù đông đúc người ghé thăm, mảnh đất cố đô vẫn giữ nguyên được nét đặc biệt.
Cơm sen cầu kỳ, thơm ngọt
Mùa hè đến, mảnh đất này ngào ngạt mùi hương sen. Khác với mọi nơi, sen của Huế được trồng từ thời chúa Nguyễn đến đời Gia Long, chiếm vị trí đặc biệt về tâm linh, văn hóa cho đến ẩm thực.
Người Huế yêu quý sen, đến mức đưa nó vào trong bữa ăn hàng ngày. Cơm sen được mệnh danh là món ăn thể hiện nét tài hoa độc đáo của người nghệ nhân, không chỉ đòi hỏi sự tỉ mỉ trong chế biến mà còn cầu kỳ trong cách trang trí, bày biện... Cơm nấu từ gạo mới mềm, dẻo ăn cùng các nguyên liệu chiên khéo tay và gói trong lá sen thơm ngát, trang trí cánh sen xung quanh. Khi ăn, ta cảm nhận được mùi thơm của của loài hoa này trong từng hạt cơm, hòa với vị ngọt của thịt gà, của tôm, vị bùi của hạt sen, của đậu. Được thưởng thức cơm sen trên thuyền thả dọc sông Hương còn khiến món ăn này thấm đẫm nét trữ tình của xứ Huế, khiến thực khách phải nhớ hoài.
Đêm Huế lung linh
Hòa cùng ca Huế trên dòng sông Hương
Khi cầu Trường Tiền lên đèn, những chiếc thuyền rồng bắt đầu hành trình trên sông Hương với tiếng ca Huế ngọt ngào. Những giai điệu chất chứa yêu thương hay các bài hò đối đáp tri âm, tri kỷ, người nữ hò trước, người nam đối sau. Câu lời đậm chất thơ với lối đối đáp thông minh dí dỏm mà chất chứa tình cảm yêu thương, đậm cái duyên cái tình người xứ Huế.
Đến đây, bạn có thể nghe các ca sĩ hát những giai điệu ngọt ngào và kể các câu chuyện cảm động về lịch sử ca Huế. Lúc chưa giải phóng, hình thức này từng bị co cụm lại như sinh hoạt gia đình. Các giọng ca, nhạc công thiếu các điều kiện để phát huy tài nghệ của mình, nhiều người dù rất yêu nghề nhưng do phải mưu sinh nên không thể bám trụ. Là sản phẩm mang nét đặc trưng riêng một địa phương, ca Huế còn có giá trị văn hóa ở tầm quốc gia, mang bản sắc Việt độc đáo. Đến nay, hình thức này đã được khuyến khích phát triển và công nhận là di sản văn hóa.
Ca Huế trên sông Hương - Một nét văn hóa độc đáo của vùng đất Cố đô
Người ca sĩ xứ Huế luôn cố gắng nỗ lực dùng tiếng ca khỏe, ấm áp, trong trẻo để lưu giữ nét đẹp văn hóa nghệ thuật này cho mảnh đất kinh kỳ. Để hát hay, các chị chia sẻ kinh nghiệm là sử dụng thảo dược thiên nhiên để bảo vệ, giữ cổ họng luôn khỏe. Thường ngày, các chị tự pha chế nước chanh mật ong, gừng, quất chưng đường phèn. Lúc bận rộn, để tiết kiệm thời gian thì thay thế hỗn hợp trên bằng một viên kẹo thảo dược giúp làm ấm, thông cổ trước mỗi lần biểu diễn.
Chất giọng khỏe, ấm áp, thanh âm ngọt ngào trong bài ca Huế mang lại cho người nghe cảm hứng mới về cuộc sống và những nét đẹp trân quý. Huế không chỉ mang vẻ đẹp dịu dàng thơ mộng mà còn là nét đẹp văn hóa, con người, khiến du khách không khỏi nặng lòng khi rời xa.
Đã từ lâu, chùa Thiên Mụ (TP. Huế) nổi tiếng với 108 tiếng chuông ngày ngày giữ nhịp thời gian, mang theo tâm nguyện từ bi gửi gắm đến chúng sinh, giải tỏa mọi muộn phiền đau khổ. ấy vậy mà, nơi chốn cửa phật từ bi này còn được gán một lời nguyền nghiệt ngã.
Ngày 12/1, tin từ Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế cho biết, cơ quan này đang lập hồ sơ thơ văn chữ Hán trên hệ thống công trình kiến trúc cung đình Huế để trình UNESCO công nhận là Di sản Ký ức thế giới.
Là một ngôi chùa gắn liền với những di tích và danh lam thắng cảnh của cố đô Huế, chùa Thiên Mụ nổi tiếng và thu hút du khách bốn phương không chỉ bởi những câu chuyện huyền thoại kỳ bí, mà còn một vẻ đẹp cổ kính thâm nghiêm, cộng với sự bình yên thơ mộng..
Cá voi được xem như một phúc thần cho cư dân vùng biển, vì vậy khi bắt gặp cá ông voi chết, ngư dân biển ở các tỉnh Quảng Bình cho đến mũi Cà Mau sẽ cử hành nghi lễ đám tang rất trọng thể. Sau đây xin giới thiệu đến bạn đọc một nghi lễ tiêu biểu tại làng Phú Tân, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Chiều 26/12, Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế tổ chức tổng kết hoạt động năm 2014 và bàn phương hướng hoạt động năm 2015.
Dưới chân phần mộ nhà cách mạng Phan Bội Châu ở khu lưu niệm mang tên ông tại TP Huế có 2 phần mộ khác rất đặc biệt.
Khác với sư tử đá Trung Quốc, con nghê thuần Việt được tạo hình mềm mại hơn, có nhiều răng, đuôi xòe như ngọn lửa...
Xin những bậc chuộng sách vở từ chương đừng mất công dở sử sách Nhà Nguyễn để tìm địa danh này vì nó không phải là cái tên chính thức do vua đặt ra; may ra chỉ có cụ già Léopold Cadière nặng lòng với Huế nên đưa cái tên Nam Đài vào tập san Đô thành Hiếu cổ (Bulletin des Amis du Vieux Hue) mà thôi...
Như một thói quen, một sự tò mò khó lý giải cứ vào những đêm trăng sáng, nhiều người lại đến khu phế tích Tháp Đôi Liễu Cốc (thị xã Hương Trà, Thừa Thiên - Huế) để xem vàng hiển linh.
Đây là một dinh thự 2 tầng được xây dựng theo kiến trúc hiện đại, khác với các tòa nhà mang phong cách truyền thống trong Tử Cấm Thành.
Đây không phải là sản phẩm gì quá xa hoa mà chỉ là một vật dụng rất quen thuộc của người Việt xưa...
Trước khi có sự biến mất hoàn toàn các dấu tích cuối cùng của cửa “quan ải An-nam” trên đỉnh đèo Hải Vân, địa điểm cao nhất của đường cái quan nối liền Huế với Đà Nẵng, tôi thiết nghĩ cần hồi phục các kỷ niệm của nó bằng cách đưa ra các bức ảnh cho thấy tình trạng hiện nay, cũng như đưa ra một số lời giải thích ngắn gọn liên quan đến cửa ải xưa chưa đầy một thế kỷ này; nhưng hiện nay hoàn toàn bị phế bỏ và đang lần hồi mai một do ảnh hưởng tác hại của mưa nắng, của các loài cây cỏ bám cứng.
Phạm Duy sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, hơn một phần ba cuộc đời ông sống ở Sài Gòn, hơn một phần ba sống ở ngoại quốc. Ông đi nhiều, yêu và được yêu cũng nhiều, kể cả người Pháp. Nhưng rồi qua trải nghiệm ông thấy người con gái Huế ông yêu là đẹp nhất, sâu sắc nhất...
Huyền Không Sơn Thượng hay còn gọi là chùa Huyền Không 2 cách cố đô Huế chừng 14 km về hướng Tây, thuộc thôn Đồng Chầm (Hòn Vượn), xã Hương Hồ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Không chỉ cảnh quan thiên nhiên xinh đẹp, Huế trước đây còn là kinh đô của nhà Nguyễn hàng trăm năm, nên đã hội tụ văn hoá nhiều miền của đất nước, tạo nên một di sản văn hoá đồ sộ, trong đó có CA DAO.
Trải qua bao thăng trầm cùng lịch sử, xây rồi phá, phá rồi xây nhưng vẻ đẹp trong lối kiến trúc của nhà thờ chính tòa Phủ Cam vẫn luôn hiện hữu, thách thức với thời gian.
“Tứ thú” xưa gồm ăn trầu, uống trà, hút thuốc, uống rượu được các bậc cha ông chơi và đạt đến một trình độ đẳng cấp.
Trải dòng lịch sử bi tráng của nước Việt, Hải Vân không chỉ là cung đèo kỳ vĩ mà còn đẫm máu xương vệ quốc.
Tổng thể kiến trúc của lăng Thiệu Trị là sự kết hợp và chọn lọc từ mô thức kiến trúc của lăng Gia Long và lăng Minh Mạng. Trải qua thời gian với những biến cố lăng đã trở nên đổ nát.
Vua Hiệp Hòa (Nguyễn Phúc Hồng Dật, 1847 - 1883) là một trong những vị vua có số phận buồn nhất lịch sử Việt