NGÔ MINH
Đoàn nhà văn Huế về thăm làng biển Thượng Luật - Từ trái sang: Hồ Thế Hà, Tô Nhuận Vỹ, Ngô Minh, Nhất Lâm - Ảnh: ngominh.vnweblogs.com
Thức với làng biển Thượng Luật
1
đêm như đá
biển va dông chớp
nhoi nhói những con thuyền chưa về
tắt đèn mà chưa ai ngủ
thắc thỏm trời cũng chưa ngủ
he hé những ngôi sao màu lửa ủ tro
Sóng sầm sịch lưng chừng ngoài biển bắc…(*)
chạnh lòng ta lắm
tiếng ru
2
mộ ông nội ta nằm quay ra hướng biển
mộ bà nội ta nằm quay ra hướng biển
mộ ba ta nằm quay ra hướng biển
mộ mạ ta nằm quay ra hướng biển
đời nội ngư trường Hoàng Sa như cánh đồng làng
đời ba ngư trường Trường Sa như cánh đồng làng
trăm năm bủa câu giăng lưới
trăm năm làng thức đợi thuyền
sóng sậm sịch lưng chừng ngoài biển bắc…
bà nội ta hát rứa
mạ ta hát rứa
và bây giờ em hát rứa
những con thuyền chưa về
câu hát như đêm
ủ lửa
3
Làng ơi
Bên trái ta là eo Tàu Đồng, bên phải là xóm Tàu Sắt
những con tàu xâm lăng bỏ xác một thời
chị dâu ta trung đội trưởng pháo tầm xa 85 ly
bạn gái ta mười đứa là pháo thủ
năm lần bắn cháy tàu chiến Mỹ
“Xê Gái pháo binh Ngư Thủy” hóa tượng đài
vĩnh hằng trước biển
bây giờ các chị đã thành bà nội bà ngoại
có cháu trai đánh bắt xa bờ
có cháu gái đêm đêm lại ru con hát đợi
Sóng sậm sịch lưng chừng ngoài biển bắc
Giọt mưa tình rỉ rắc chốn hàng hiên…
4
Làng ơi
giọt mưa tình chốn hàng hiên
và sóng dữ ngoài biển bắc
tưởng xa lạ
mà thành thổn thức
bà nội ta hát rứa
mạ ta hát rứa
và bây giờ em hát rứa
câu hát gọi chân trời
nhú lửa…
Làng Thượng Luật, 8/9/2011
......................................................
(*) Dân ca Bình - Trị - Thiên
Sóng sầm sịch lưng chừng ngoài biển bắc
Giọt mưa tình rỉ rắc chốn hàng hiên
Em muốn làm lơ đi mà ngủ, ngủ cũng không yên
Sợ mưa già nước ngập, biết tựa con thuyền vào đâu?
(SH295/09-13)
Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh
NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi
MINH TỰGuitare
Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư
Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng
THANH THẢO Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh
Du ca
Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng
Gam mầu
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH