Thơ Sông Hương Số Đặc Biệt 09-13

10:52 08/11/2013


Vân Nguyễn - Phạm Trường Thi - Hồ Đắc Thiếu Anh - Đông Hương - Phan Như

Ra chợ - Ảnh: Duy Bằng

VÂN NGUYỄN

Có một Huế mơ hồ màu xám bạc...

Hai mấy năm rồi Huế còn ngày xưa?
Những nhịp cầu cong mờ mờ trong mưa
Em  che nón đi - về qua ngõ nhỏ
Mơ hồ một tiếng dạ thưa

Ai vẽ lên Huế màu trắng ngây thơ
Ai vẽ lên Huế màu tím mộng mơ
Cho tôi vẽ Huế tôi màu xám bạc
Mưa như sương giăng trên sông Hương

Huế và em là những cơn mưa
Mơ hồ nói một đôi lời vô nghĩa
Mơ hồ lá, mơ hồ nhịp thở
Mơ hồ bàn tay run run trong tay…

Mùa yêu đầu trong vắt và xanh non
Chẳng thể nhớ áo em màu gì nữa
Chỉ thầm nhớ những nụ hôn lần lữa
Mơ hồ trôi trôi trong sương mơ.

Lặng lẽ con thuyền, lặng lẽ dòng sông
Lặng lẽ Huế và em dưới màn mưa xám bạc
Cứ mơ hồ vẽ nhớ trong tôi…

                        Sài Gòn mùa ngâu 2013



PHẠM TRƯỜNG THI

Ngày xá tội vong nhân

Ấy  là  rằm  tháng  bảy  âm,  ngày  duy  nhất  trong  năm các vong nhân được xá tội.
Họ lên trần gian và đi lại tự do. Đến các cửa đền  phủ, chùa chiền, nhận đồ cúng chúng sinh, hát ca và  nhảy múa.
Nếu có phù thủy, tôi xin làm phù thủy, cầu đảo,  phù phép cho họ hiện nguyên hình.
Những đứa trẻ sơ sinh, những gã trung niên, và  cả bậc đầu râu tóc bạc.
Tuổi  đời  khác,  hoàn  cảnh  khác,  nhưng  họ  giống  nhau đều đã chết. Chết do bệnh tật, do tuổi già, do tai  nạn thiên nhiên và do tai nạn chính con người gây ra.
Cõi âm mênh mang, mơ hồ, tối tăm, lạnh giá. Có  nhà ngục, có quan tòa. Hình phạt kiểu thời nay, thời  xa xưa đều có cả. Thiện - Ác được phân định rạch ròi.  Sòng phẳng, vô tư đến mức không còn gì để nói.

Rằm tháng bảy âm, một năm, một ngày, một ngày  thôi. Các nhà ngục cõi âm mở toang cánh của.
Bộ hình luật một lần đem phơi.
Linh hồn mang hai nửa Con và Người. Ai thích  sống phần Con thì sống phần Con. Ai thích sống phần  Người  thì  sống  phần  Người.  Ăn  nhậu,  rong  chơi.  Không kiểm soát.
Người  đang  sống  lắm  nơi  trốn  chạy.  Người  đã  chết biết chạy đi đâu?
Ngày xá tội vong nhân tôi đi tìm cha tôi rất lâu,  nhưng không thấy.




HỒ ĐẮC THIẾU ANH

Dấu tích vườn mẹ

Vườn mẹ có khóm hồng sen vui tươi
Lúng liếng hạt sương duyên dáng hoa cười
Gió sớm đi qua hương bay rất vội
Hương lạc vào tim khép nép đôi mươi

Vườn mẹ đến mùa ổi nếp chín cây
Buổi trưa nắng ai lấy khèo hái trộm
Miếng ổi cắn đôi bờ môi mới lớn
Đôi bạn láng giềng chắt chiu hồn nhiên

Vườn mẹ gieo luống hoa vàng cải ngọt
Nụ cười bình yên niềm vui liếp đất
Vai áo bạc gầy, bờ tóc muối tiêu
Ngái ngái hương hoa cùng mẹ sớm chiều

Vườn mẹ túc tắc từng bước chân gầy
Mưa rót xói lòng đất ngấm buồn vây
Giấc sớm giấc khuya điệu hò con sáo
Con gái lấy chồng, buồn vui ai hay!

Vườn mẹ chắt chiu từng khe dấu tích
Xuân hạ thu đông lặng lẽ đi về
Mùa mùa vô tình rơi trên nỗi nhớ
Thơ ấu cuộn lòng xanh thắm tình quê




ĐÔNG HƯƠNG

Triều âm

khuya nghe nhạc thở âm thầm
như tim khơi nhịp tử đồng từ xa
ngân vang hạt lệ Hằng Hà
tuôn vào thác giữa mưa sà cạnh đêm

vọc tay tầm nước mi nhem
thanh âm triều xuống. triều lên đánh bờ
khoát tay rửa mấy vần thơ
từ trong tiềm thức ướt hư hao nhiều

kéo nhau con chữ liêu xiêu
say mùi phấn rượu ngợp chiều hớp trăng
vành môi chưa khép. bâng khuâng
chờ đôi giây phút thật gần. tuy xa

hỏi trăng sao có phải là
em mang nỗi nhớ. tóc già dần đi
trắng đêm ướt áo mộng di
rướm tim ngoài vỏ, sâu thì chưa hay

âm về chào xáo trên tay
bóng thơ hồ thỉ. hôm nay chập chờn
đêm buồn nghe nhạc. lắng hồn
chỉ anh mới nắm nguyên nguồn sống em




PHAN NHƯ

Nấm tràm

Tập tàng em
Tập tàng rau
Tuổi xanh vườn
Long nhong theo mẹ lên đồi tràm
Hái nấm.

Thêm một chút heo may
Thêm một ít nắng vàng
Nấu bát canh mùa thu
Ôi chao mẹ ơi -
Đắng.

Lưng chừng cao
Lưng chừng đời
Lêu bêu thang máy nhà cao tầng
Biết đâu lên xuống?

Mỗi bận thu về
Nhìn tơ trời lạc phố
Bay ngang
Mẹ ơi
Con muốn về thăm sao-
Đặng?


(SDB10/09-13)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh

  • NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi

  • MINH TỰGuitare

  • Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư

  • Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng  

  • THANH THẢO     Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh

  • Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng

  • Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ

  • Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho

  • Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường

  • Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang

  • Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.

  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH