Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Blood of time
(Máu Của Thời Gian)
1.
Tôi gõ cửa
mở ra hỡi người bạn của thiên nhiên
lá nói:
chào bạn, con người.
2.
đêm trong căn nhà của lá
tôi ngồi im lặng
lắng nghe những câu chuyện
màu xanh & sắc úa.
tàn rụng & sinh nở
3.
khi sương khi buông dày
đêm yên tĩnh
dưới vòm trời sao
như ngàn vạn đôi mắt thiên thần
dẫn đường cho đàn đom đóm hành hương
lá bắt đầu kể tôi nghe
về mùa xuân & sự thoát kén của bầy sâu
những dòng sông ăm ắp diệp lục
với những đợt triều dâng không ngừng nghỉ
về phía đại dương của giấc mơ.
4.
tôi hỏi lá về bí mật mang tên tình yêu vĩnh hằng
lá nói, chẳng có con đường nào dẫn tới chân trời hạnh
phúc vô biên
sự hữu hạn của niềm tin
& độ ngắn ngủi của sự sống
dạy cho chúng ta biết quý trọng
mỗi giọt máu thời gian.
HẠ NHIÊN THẢO
Trầm du
Mưa…
Và cây lá xanh
Cố tình trầm chìm
Em
Bằng giai điệu tím buốt
Xô dạt
Em
Trôi về phía đẫm cát
Trong vòng xoáy hút sâu
Em
Đi về phía anh
Bằng những bước chân
Của loài chim cánh cụt
NGÔ HOÀNG ANH
Ngày chị về bên ấy
Ngày chị về bên ấy
Lúa đương trổ đòng đòng
Em bên này đứng lặng
Thả bèo trôi theo dòng.
Bao lâu rồi chị nhỉ?
Cánh diều chẳng còn bay,
Con chuồn chuồn khóc ướt
Cả chiều không ai hay.
Diêu bông nào có thật?
Triền đê cỏ mọc đầy.
Cánh đồng mùa giáp hạt,
Thương rạ rơm hao gầy…
Em nắm một đụn cát
Thấy khóe miệng cay cay.
Cát trong tay bỏng rát
Ra em khóc rồi này!
Mình như thể con quay
Giữa trò đời run rủi,
Giấu đi bao hờn tủi
Chớp mắt còn lại gì?
Còn lại những chia li.
Còn em.
Còn rơm rạ.
Còn vẹn nguyên xa lạ
Và mảnh tình đi hoang...
Ngày chị về bên ấy
Có cánh diều lang thang
Dây diều em nắm chặt
Mà người xa ngút ngàn...
NGUYỄN TÂN DÂN
Mùa ngóng đợi
Đêm giữa hạ hắt hiu
nghe rơi mưa trái mùa buồn bạn
đất trời giận hờn chi
mà sao dời vật đổi
người tới lui tựa mộng du!
chỉ còn âm thầm trong mơ
mùa ngóng đợi
ôi tứ thời
xuân hạ thu đông
đã hoài công dã tràng!
chiều chưa xế bóng
ngày đã hôn hoàng
chuyến tàu nào chở kiếp lưu dân
dừng
ga lẻ
trễ tràng!
từng mùa
từng mùa ngóng đợi
vắng bóng còn đâu
bầy chim sẻ chưa tìm về làm tổ
mái ngói âm dương rêu mòn nếp cũ
và đóa tường vi dịu dàng…
còn đâu
còn đâu mùa ngóng đợi
trong mơ
muộn màng!
(SHSDB27/12-2017)
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO