Trần Thị Tường Vy - Nguyễn Nghĩa - Nguyễn Hoàng Thọ
Minh họa: Nhím
TRẦN THỊ TƯỜNG VY
Bức họa chưa xong
Bài thơ bỏ lửng
Vị Ác thần đã đưa Anh về đâu
năm tháng qua nhanh chạy dài giọt lệ
Anh vẽ một đường cong nghệ thuật
nơi bức tranh khỏa thân hồng
nối liền sống thác ở trong em
Anh đã thật sự giã từ
con bướm mỏng liều mình vượt qua trùng khơi
đại dương chông chênh cầu vồng bảy sắc
bên ghềnh đá tảng - hoàng hôn ở lại
em chuẩn bị cho Anh chùm nho bảy màu
và rất nhiều thứ khác
Anh hãy sớm trở về với em bằng cánh buồm trắng vàng
hồng
không phải là buồm đen quỷ quyệt
con thuyền có cánh buồm đen
em không muốn thấy in trên nền trời
Anh có thấm mệt không Anh
bức họa chưa xong
bài thơ bỏ lửng
NGUYỄN NGHĨA
Bóng đêm
Bóng đêm anh theo dấu hoàng hôn
Sau lưng em khoảng tối sa mù
Ngày lên tiễn đêm vào lòng vắng
Anh trở về bụi cát xa xăm
Không đợi chờ bóng đêm vẫn đến
Ngọn đèn trăng soi sáng vườn tâm
Lời hẹn xưa nở cành hoa nhớ
Anh chờ em trên nhánh ưu phiền
Mong mặt trời chiếu sáng đời nhau
Tình ta cháy theo ngàn đốm lửa
Anh thắp lên một vì sao lấp lánh
Bước em về hoa nở bóng đêm.
NGUYỄN HOÀNG THỌ
Gửi cánh chim trời
Em cứ bảo ta chờ
cho đến khi mùa thu trổ đầy hạt biếc
và bài thơ tình ta viết tự đáy sông sâu
quánh hồn con chữ
em sẽ về cùng ngàn hoa giông bão nở bên đời
Giọt hương nào em gửi tặng ta phía tận cùng ngọn
sóng
nhấp nhô dong ruổi mấy phương chiều
có niềm riêng nào hóa thân vào cát
nhấp nhánh ngàn sao dờn dợn bóng trăng yêu
Thôi thì cứ rót nhau tràn chén đắng
nghe tàn phai vời vợi phía mây ngàn
nghe gió xối nghìn khuya xanh rêu hồn cổ tháp
vết thu lèn xao xác nẻo đông sang
Em lại bảo ta chờ em phía ấy
nắng thanh xuân e ấp dấu chân đời
Chẳng thể đâu em giữa đôi bờ hư ảo
mắt chiều sương đau đáu cánh chim trời …
(SDB17/06-15)
NGUYỄN MINH KHIÊM
NGUYỄN HƯNG HẢI
LGT: Khánh Linh là bút hiệu dành cho thơ của Trần Thị Huê (sinh 1970 ở Quảng Ninh, Quảng Bình), tác giả của 3 tập thơ đã xuất bản: Giấc mơ nhật thực (2012, giải thưởng Lưu Trọng Lư năm 2017), Giữa tro và cõi sống (2014), Mặt trời đến lớp (thơ thiếu nhi, 2017).
Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Hoàng Thọ - Hoa Nguyên - Trần Đức Tín - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Thanh - Mai Diệp Văn - Lưu Xông Pha
Đinh Hạ - Vũ Tư
NGUYỄN TRỌNG TẠO
TỪ HOÀI TẤN
HOÀNG VŨ THUẬT
MAI VĂN PHẤN
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Trương Đăng Dung - Hồ Thế Hà - Đông Hà - Phạm Nguyên Tường - Trần Ngọc Trác - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Man Kim - Hà Duy Phương - Phan Trung Thành - Hường Thanh - Lâm Hạ - Vũ Thiên Kiều - Trần Thị Tường Vy - Lê Vĩnh Tài - Bạch Diệp - Nguyễn Văn Vũ - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Hạnh Ngộ - Nguyễn Hữu Trung - Phan Lệ Dung - Trương Đình Phượng - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Tất Hanh - Ngàn Thương - Phạm Quyên Chi - Anh Thư
THÁI KIM LAN
TRẦN VẠN GIÃ
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
LƯƠNG NGỌC AN
Nguyễn Thị Thúy Hạnh từng viết “Thơ ca, chẳng phải sao, trước hết là lời tự sự của/ về thân phận?” (Những chuyển động chữ), và trong một bài thơ khác, lại viết: “Sau lưng tôi/ Một chiếc bóng bị thương” (Hà Nội)...
Huỳnh Gia - Lê Hào - Bùi Kim Anh - Nguyễn Hàn Chung - Phan Nam - Nguyễn Chí Ngoan - Võ Văn Luyến
SƠN TRẦN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG