Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Tác phẩm "Đường Mây" của HS Nguyễn Duy Linh
LÊ HÀO
Mảnh gốm từ Gò Tháp
Nhặt mảnh gốm Gò Tháp
bạc phếch, sần sùi
trơ vết tích sạm đen loang lổ
như vệt buồn ký ức
hằn sâu nỗi đau vương triều hoang phế
Tình yêu đượm màu
trên chất liệu đất nung cùng hoa văn chạm trổ
mang dấu tích Phù Nam
và tâm hồn thần Shiva độ lượng
có khát vọng phồn thực của Linga - Yoni
ẩn dụ muôn đời trong màu đất
Suối ngàn năm còn chảy mãi
qua phận người
hơi ấm ủ sâu vào dấu vết thăng trầm
trên mặt gốm
ngàn cuộc chiến chinh đi qua
nỗi đau như vết thương sậm màu
Lỗ chỗ
máu những anh hùng
và nước mắt bao người cô phụ
Có phải cuộc đời cô đơn góa bụa
của những người đàn bà phương Nam
cũng biến thành phế tích
hằn lên mảnh gốm này...?
VÕ NGỘT
Khúc hồi tưởng tháng tư
Lửa khói ngút trời
rừng Trường Sơn đạn bom cày xới
tôi liệm bạn mình bằng mảnh hoàng hôn
đặt bạn nghỉ dưới gốc cây trai cụt ngọn
Sau loạt B52
tiếng khóc trẻ thơ mắc kẹt dưới hầm sâu
cây quật đổ ngả nghiêng trơ trụi
im lặng đến rợn người
vầng trăng non cuối trời
neo vào nỗi nhớ…
Pháo cấp tập chuyển làn - cửa mở
vượt qua cầu giải phóng thành đô
cờ hoa rợp trời
một dải giang sơn giữ trọn lời thề
Người may mắn trở về
mẹ không cười mà ôm tôi rất chặt
hàng xóm nhận tin buồn
niềm vui sao trọn vẹn…
Tháng tư cùng đồng đội về chiến trường xưa
nhang khói đưa các anh về quê hương
ngôi mộ được đắp bằng nước mắt
bằng hương lúa hương sen
Tháng tư những người đàn bà quê tôi
ra sông gánh nước
ven đê cải đã ra ngồng
cải lỗi ngồng nhưng hoa vẫn đợi
nỗi niềm nhưng nhức một dòng trôi.
PHAN BÙI BẢO THY
Đêm cũng chẳng dài thêm
Anh lại thả ngút ngàn khói trắng về phía bờ Bắc dòng sông
Nơi có những dấu chân
Nơi có những nụ hôn
Nơi có trái tim một lần rung lên thánh thiện
Anh lại thả ưu phiền về phía biển
Những ngọn sóng giận hờn xé nát
Và máu rụng buồn kết trái một loài hoa
Anh lại thả những vòng tay
Những đêm trăng xế đỉnh đầu
Hai đường gân quấn vào nhau phập phồng lửa đốt
Anh lại thả nhớ thương cợt đùa vào xa khuất
Phố Triệu Việt Vương đêm nay ai sẽ đón em về?
Anh lại thả xuống chiều tất thảy đam mê
Tất thảy quay lưng giữa ngày nông nổi
Anh lại thả cả điều gian dối
Xuống vũng nước mắt mình
Đêm cũng chẳng dài thêm...
NGUYÊN QUÂN
Trong căn nhà cũ
cốc rượu đêm trong căn nhà cũ
treo đầy vách kỷ vật thời gian bám bụi từng giấc mơ trộn lẫn
chiếc bóng dài ngoằng trên mảng tường loam
gã đàn ông cô độc
trong căn nhà cũ
rất nhiều khi cười lơ ngơ
soong cá lòng tong kho khô từ tuần trước
còn ngái nồng mùi đầm phá mông mênh
ngửa lá bài đánh với tấm gương soi
năm ăn năm thua xác hồn bật khóc
trước hiên mưa những con thuyền khơi lộng
hắt hiu mắt cổ sử xa xăm
ngày tuôn từng dòng thời gian qua từng ô cửa
màu sơn son bạc thếch những phiến cửa khép hờ
chén rượu đêm không ngăn nén hương lụi tàn dần
trên chiếc bàn tù mù nhiều khuôn mặt tịch liêu
gã đàn ông nhiều khi cười lơ ngơ
khát khao trở thành manh lưới rách
đánh bắt tiếng gọi tình bầy mèo đen trên mái ngói
rờn rợn mắt xanh huyền sử liêu trai.
TRẦN VĂN LIÊM
Nhặt
Nhặt chiều được lọn mây khô
Phơi trên đỉnh núi tựa hồ áo tang
Nhặt đêm được ánh sao tàn
Rụng vào huyệt mộ mấy ngàn mảnh ta
Nhặt cười được khóc thiên ma
Nhặt yêu được ghét nhặt xa được gần
Nhặt hoa được lá thất thần
Nằm ủ mục với nợ nần trần gian
Nhặt tình nặng gánh đa đoan
Và ta bỗng thấy môi ngoan lười cười
Nhặt mơ mộng được lỗi thời
Thơ buồn vỡ mật khóc đời điêu linh
TRIỆU NGUYÊN PHONG
Ngày cuối đông
Ta ôm chiều vạt nắng
Từng giọt xuống bờ vai
Em thương ngày xa vắng
Đêm sương lạnh đông gầy
Hôm nay ta ở núi
Rừng níu gió ngàn bay
Tiếng cồng chiêng thả giọng
Cả một trời - đất say
Trăng khuya về neo đậu
Màu đất đỏ Buôn Mê
Gió Tây Nguyên rạo rực
Suối Đa Mê dạt dào
Ngậm ngùi dòng suối kể
Trăng lội ngược khe sâu
Mây cao xanh màu ngọc
Chìm nổi - một đời nhau
Ta thương ngày ở núi
Cây đứng một đời ngay
Gió như đang vượt cạn
Hóa mùa rơi nắng vàng.
(TCSH346/12-2017)
HOÀNG VŨ THUẬTBài hát trong bóng đêm
Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ - Trần Hạ Tháp - Lê Tấn Quỳnh - Nguyên Quân - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Ngã Lễ - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Xuân Hoàng - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Hạ Nguyên
Anh Ngọc - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Thị Hồng - Phạm Tấn Hầu - Phạm Đình Ân - Phạm Hồ Thu - Trần Hoàng Phố - Vĩnh Nguyên - Hải Vân - Trinh Đường - Hoàng Minh Nhân - Hoàng Nhuận Cầm - Trịnh Trang Quỳnh - Đỗ Hoàng - Lê Nguyên Hồng
Vĩnh Nguyên - Trần Thị Linh Chi - Lưu Ly - Triệu Nguyên Phong - Tây Linh Phạm Xuân Phụng - Ngàn Thương - Từ Nguyễn - Trần Tịnh Yên - Tuệ Lam - Lê Huỳnh Lâm
Nguyễn Xuân Sanh - Trần Mạnh Hảo - Ý Nhi - Võ Văn Trực - Văn Tăng - Trần Hải Sâm - Thúc Hoàng - Quốc Minh - Trần Hữu Lục
Trần Trình Lãm - Châu Thu Hà - Nguyễn Tiến Chủng - Trịnh Hải Yến - Khaly Chàm - Nguyễn Quang Hưng - Huỳnh Ngọc Lan - Đông Hương
LTS: Phan Duy nhân là bút hiệu của một nhà thơ quen biết với bạn đọc trẻ miền Nam từ đầu những năm 60. Tên thật là Phan Chánh Dinh sinh năm 1941 quê xã Triệu Thượng, huyện Triệu Hải, Bình Trị Thiên, trưởng thành trong phong trào đấu tranh yêu nước của sinh viên Huế. “Thư gửi các bạn sinh viên” của anh in ở tuần báo Sinh viên Huế năm 1964 có thể xem là bài thơ mở đầu cho dòng thơ ca tranh đấu của tuổi trẻ đô thị miền Nam trong tù (Côn Đảo 1968-1973) và sau ngày giải phóng Phan Duy Nhân vẫn tiếp tục sáng tác, dù ít xuất hiện trên báo chí.
LTS: Hoàng Vũ Thuật, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam sinh năm 1945 ở Lệ Ninh - Bình Trị Thiên. Xuất thân là một giáo viên, sau chuyển qua làm công tác văn nghệ. Bạn đọc đã quen tên anh trên các mặt báo, tạp chí Trung ương và địa phương. Tập thơ “Những bông hoa trên cát” xuất bản 1980 đã khẳng định bước đi ban đầu khá vững tay của anh.
THANH THẢOKhối vuông ru-bích
Lý Hoài Xuân - Nguyễn Loan - Trương Kiến Giang - Xuân Diệu - Chế Lan Viên - Nguyễn Hới Thọ - Nguyễn Hoa - Nguyễn Hữu Quý - Dương Toàn Thắng
ĐINH CƯỜNGCào lá ngoài sân đêm
Đức Sơn - Nguyễn Trường - Phan Lệ Dung - Nguyễn Đông Nhật - Kiêm Thêm - Nhất Lâm - Nguyễn Man Kim - Phạm Thị Điểm
LÊ THỊ KIM
Thu Bồn - Nguyễn Duy - Ngô Thế Oanh - Nguyễn Thụy Kha - Thế Dũng - Đỗ Văn Khoái - Mai Văn Hoan
NGUYỄN NGỌC PHÚBuổi sáng
LƯU QUANG VŨ...Và anh tồn tại
LƯU TRỌNG LƯCó những vườn
NGUYỄN VĂN DINHCây Huế Trong vườn Bác
Văn Lợi - Tôn Nữ Thu Thủy - Võ Quê - Phạm Hữu Xướng
LTS: Trần Thị Hiền sinh ngày 4-9-1955 tại Bình Trị Thiên. Chị là cây bút nữ có nhiều triển vọng. Thơ Trần Thị Hiền hồn hậu, trong sáng, tinh tế. Chị là người viết nhiều về đề tài lâm nghiệp. Trong hai cuộc thi của Bộ lâm nghiệp, Trần Thị Hiền hai lần được trao giải thưởng.